Rừng tảo bẹ là các khu vực dưới nước có mật độ
tảo bẹ dày đặc. Chúng được công nhận là một trong những
hệ sinh thái phong phú và năng động nhất trên Trái đất.
[1] Các khu vực tảo bẹ nhỏ hơn được gọi là
kelp bed.–
Charles Darwin, 1 tháng 6 năm 1834, Tierra del Fuego, Chile
[2]Các khu rừng tảo bẹ có mặt ở khắp nơi trên thế giới ở các vùng biển ven bờ
ôn đới và
địa cực.
[1] Vào năm 2007, rừng tảo bẹ cũng được phát hiện ở vùng nước
nhiệt đới gần
Ecuador.
[3]Được hình thành một cách vật lý bởi
rong biển nâu, rừng tảo bẹ cung cấp một môi trường sống ba chiều độc đáo cho các sinh vật biển
[4] và là một nguồn để tìm hiểu nhiều quy trình sinh thái học. Trong thế kỷ vừa qua, chúng đã là tiêu điểm của nhiều nghiên cứu rộng, đặc biệt là trong sinh thái học
dinh dưỡng, và tiếp tục là nơi khởi nguồn của các ý tưởng quan trọng liên quan tới không chỉ hệ sinh thái độc đáo này. Ví dụ, rừng tảo bẹ có thể ảnh hưởng tới các mô hình
hải dương học ven biển
[5] và cung cấp nhiều dịch vụ sinh thái.
[6]Tuy nhiên, con người thường gây ra những ảnh hưởng góp phần vào việc làm thoái hóa rừng tảo bẹ. Một số mối lo ngại cụ thể thì bao gồm: các ảnh hưởng của việc hệ sinh thái ven bờ bị
đánh bắt quá mức, thứ có thể khiến
động vật ăn thực vật không bị ràng buộc về số lượng nữa, dẫn tới việc ăn tảo bẹ và các loại tảo khác quá mức.
[7] Điều này có thể nhanh chóng tạo ra các sinh cảnh cằn cỗi nơi chỉ có một số ít các sinh vật có thể tồn tại.
[8][9] Việc thực thi các
khu bảo tồn biển là một trong những chiến lược quản lý có ích trong việc nhằm vào các vấn đề này, bởi vì nó có thể hạn chế các tác động của việc đánh bắt cá và làm bước đệm giúp bảo vệ hệ sinh thái khỏi các ảnh hưởng gây nghiện của các tác nhân gây căng thẳng lên môi trường.