Chế độ quân chủ Vương quốc Liên hiệp, thường được gọi chế độ
quân chủ Anh là
chế độ quân chủ lập hiến của
Vương quốc Liên hiệp và
Lãnh thổ hải ngoại. Các quân vương còn được gọi là "Vua" và "Nữ vương". Quân vương hiện nay là
Nữ vương Elizabeth II, người nối ngôi và con của
Vua George VI vào ngày 06 tháng 2 năm 1952.Quân vương và
vương thất đảm nhận nhiều nghi thức khác nhau, nghi lễ, ngoại giao và tượng trưng sự tôn kính. Như chế độ quân chủ lập hiến, quân vương có chức năng phi đảng phái, trao tặng huân huy chương và bổ nhiệm
Thủ tướng. Quân vương theo truyền thống là
Tổng Tư lệnh quân đội Vương thất Anh. Cho dù quyền hành pháp chính thức tối cao của chính phủ Anh nhưng vẫn thường và phải qua đặc quyền của quân vương, quyền hạn này có thể chỉ sử dụng theo định luật ban hành bởi
Quốc hội và trên thực tế trong phạm vi của quy ước và chuẩn mực.Chế độ quân chủ Anh có nguồn gốc từ những vương quốc nhỏ
Scotland và
Anglo-Saxon, trong đó hợp thành
vương quốc Anh và Scotland trong thế kỷ X. Năm 1066 quân vương cuối cùng của Anglo-Saxon
Harold đã bị giết chết trong
cuộc chinh chiến người Norman,
người Norman đã chiến thắng và lãnh đạo người Norman
William Nhà chinh phạt trở thành quân vương Anh.Trong thế kỷ XIII,
xứ Wales một công quốc trở thành nhà nước trực thuộc của Vương quốc Anh, với
Đại Hiến chương bắt đầu quá trình giảm quyền lực chính trị của vua Anh.Từ năm 1603, khi vua Scotland Vua
James VI thừa kế ngai vàng Anh như
James I, cả vương quốc Anh và vương quốc Scotland đã được cai trị bởi một quân vương duy nhất. Từ 1649-1660, các truyền thống của chế độ quân chủ đã bị phá vỡ bởi chính quyền cộng hòa Liên bang Anh, dẫn tới cuộc chiến của 3 vương quốc. Đạo luật kế thừa 1701 hiện vẫn còn hiệu lực, loại trừ sự kế vị với người theo
Công giáo La mã, hoặc người kết hôn với người Công giáo La mã. Năm 1707 Scotland và Vương quốc Anh hợp nhất thành Vương quốc Anh (Kingdom of Great Britain), và tới năm 1801
Vương quốc Ireland sáp nhập vào hình thành Vương quốc Liên hiệp Anh và Ireland. Các quân vương Anh trở thành người đứng đầu trên danh nghĩa
Đế quốc Anh, và cực thịnh năm 1921.Trong những năm 1920 5/6 của Ireland ly khai khỏi Liên hiệp hình thành
Nhà nước tự do Irish, và với
Tuyên bố Balfour 1926 tuyên bố các quốc gia tự trị là "các cộng đồng tự trị trong Đế quốc Anh, bình đẳng về vị thế, chẳng bằng cách nào một bên phải lệ thuộc bên khác" trong một "
Thịnh vượng chung của các Quốc gia Anh". Sau khi kết thúc
thế chiến 2, hầu hết các
thuộc địa Anh độc lập, kết thúc thời kỳ đế quốc của Anh. George VI và người kế vị ông, Nữ vương Elizabeth II, được thông qua là người đứng đầu của khối thịnh vượng chung như biểu tượng tự do và liên kết với các quốc gia độc lập..Vương quốc Anh và 15 chủ thể trong khối thịnh vương đều có một quân vương chung, được gọi là
Vương quốc Khối thịnh vượng chung. Thuật ngữ quân chủ Anh và quân vương Anh thường vẫn được sử dụng trong các tài liệu tham khảo cho cá nhân và tổ chức; Tuy nhiên mỗi quốc gia có chủ quyền và độc lập khác nhau, và quân vương khác nhau, cụ thể tại mỗi quốc gia danh hiệu và tước hiệu của quân vương có thể gọi khác nhau.