Pink
Pink

Pink

Alecia Beth Moore (sinh ngày 8 tháng 9 năm 1979), được biết đến với nghệ danh Pink (cách điệu P!nk), là một ca sĩ, nhạc sĩ, vũ công và diễn viên người Mỹ. Năm 2000, cô phát hành đĩa đơn đầu tiên "There You Go" từ album đầu tay Can't Take Me Home. Bài hát rất thành công về mặt thương mại, đạt hạng 7 tại Billboard Hot 100. Năm 2001, cô phát hành album phòng thu thứ hai Missundaztood, được các nhà phê bình đánh giá cao, và là album thành công nhất từ trước đến nay của cô. Album gồm các đĩa đơn thành công như "Get the Party Started", "Don't Let Me Get Me", "Just Like a Pill" và "Family Portrait". Tháng 11, 2013, Pink phát hành album phòng thu thứ ba Try This, gồm những đĩa đơn thành công "Trouble", "God là một DJ" và "Last to Know". Mặc dù album không thành công bằng Missundaztood, nhưng đã mang về cho Pink giải thưởng Grammy đầu tiên cho giải Trình Diễn Giọng Rock Nữ xuất sắc nhất.Tháng 4, 2006, Pink phát hành album phòng thu thứ tư I'm Not Dead, album gồm nhiều đĩa đơn thành công như "Stupid Girls", "Who Knew", và "U + Ur Hand", đánh dấu sự trở lại của cô sau album không thành công như mong đợi trước đó. Pink tiếp tục album tiếp theo năm 2008 Funhouse, chủ yếu lấy cảm hứng từ mối tình tan vỡ với Carey Hart. Đĩa đơn đầu tiên, "So What", trở thành đĩa đơn đơn ca đầu tiên của Pink đạt hạng 1 trên Billboard Hot 100. Album gồm ba đĩa đơn Top 20 khác: "Sober", "Please Don't Leave Me", và "Glitter in the Air".Ngày 15 tháng 11 năm 2010, Pink phát hành album tổng hợp đầu tiên của cô, Greatest Hits... So Far!!!. Album gồm những bài hát thành công nhất trong sự nghiệp của Pink và thêm ba bài hát mới. "Raise Your Glass" và "Fuckin' Perfect" được phát hành thành đĩa đơn, lần lượt đạt hạng 1 và hạng 2 trên Billboard Hot 100. Sau khoảng thời gian nghỉ ngơi để sinh con gái Willow, Pink phát hành album phòng thu thứ sáu, The Truth About Love. Album được phát hành ngày 18 tháng 9 năm 2012 và là album đầu tiên của Pink đạt hạng 1 Billboard 200 ngay tuần đầu tiên với hơn 280.000 bản được bán ra. Đĩa đơn đầu tiên, "Blow Me (One Last Kiss)" đạt hạng 5 trên Billboard Hot 100. Đĩa đơn thứ hai, "Try" đạt hạng 9 trên Billboard Hot 100. Đĩa đơn thứ 3, "Just Give Me A Reason" hợp tác với thủ lĩnh Nate Ruess của ban nhạc Fun. đã vươn lên vị trí thứ nhất của Billboard Hot 100 3 tuần liên tiếp. Ngoài ra, bài hát cũng đạt vị trí thứ nhất ở bảng xếp hạng của nhiều quốc gia khác như Ba Lan, New Zealand, Canada, Ireland. Đây là hit quán quân thứ tư trong sự nghiệp của Pink.Pink đã bán được hơn 40 triệu album và 70 triệu đĩa đơn toàn cầu, trở thành một trong những nghệ sĩ có đĩa bán chạy nhất trong lịch sử.[2] Tổng cộng sự nghiệp của cô thắng được ba giải Grammy Award, hai giải Brit Awards và năm giải MTV Video Music Awards, ngoài ra còn có 18 bài hát nằm trong Top 20 của bảng xếp hạng Billboard. Năm 2009, tạp chí Billboard xếp Pink là ca sĩ nhạc pop số một của thập kỉ,[3] và năm 2012 VH1 xếp Pink hạng 10 trong danh sách 100 Phụ Nữ Vĩ Đại Trong Âm nhạc.[4]

Pink

Website pinkspage.com
Nhạc cụ Giọng hát, guitar, piano, keyboards, trống, bass
Hãng đĩa Arista, Zomba, Jive, LaFace, RCA
Tên khai sinh Alecia Beth Moore
Sinh 8 tháng 9, 1979 (40 tuổi)
Abington Township, Montgomery County, Pennsylvania, Mỹ
Nghề nghiệp Ca sĩ, nhạc sĩ, vũ công, diễn viên
Năm hoạt động 1995–nay
Thể loại Pop, pop rock, R&B[1]