Nguyễn_Phúc_Miên_Tể

Nguyễn Phúc Miên Tể (chữ Hán: 阮福綿宰; 21 tháng 10 năm 18225 tháng 12 năm 1844), tựTrọng Chân (仲真), hiệu Tùng Thự (松墅)[1], tước phong Nghĩa Quốc công (義國公), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.