Nguyễn_Phúc_Miên_Tuấn

Nguyễn Phúc Miên Tuấn (chữ Hán: 阮福綿寯; 12 tháng 6 năm 182722 tháng 6 năm 1907), tựDương Hiền (陽賢), Ngạn Thúc (彦叔), Ngạn Chi (彦之), Trọng Diên (仲延), Nhã Trang (雅莊), hiệuTùng Viên (松園), xưng là Nhã Đường chủ nhân hay Lạc Thiện lão nhân[1], tước phong Hòa Thạnh vương (和盛王), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.

Nguyễn_Phúc_Miên_Tuấn

Tên húyTên tựTên hiệuThụy hiệu
Tên húy
Nguyễn Phúc Miên Tuấn
阮福綿寯
Tên tự
Dương Hiền (陽賢)
Ngạn Thúc (彦叔)
Ngạn Chi (彦之)
Trọng Diên (仲延)
Nhã Trang (雅莊)
Tên hiệu
Tùng Viên (松園)
Thụy hiệu
Đoan Cung Hòa Thạnh vương
端恭和盛王
Thân mẫu An tần
Hồ Thị Tùy
Tước vị Hòa Thạnh Quận công
Thạnh Quốc công
Hòa Thạnh công
Hòa Thạnh Quận vương
Hòa Thạnh vương (truy tặng)
Sinh 12 tháng 6 năm 1827
Mất 22 tháng 6 năm 1907 (80 tuổi)
Hậu duệ 34 con trai
27 con gái
An táng Phường Phường Đúc, Huế
Thân phụ Nguyễn Thánh Tổ
Minh Mạng