Nguyễn_Phúc_Miên_Triện
Nguyễn_Phúc_Miên_Triện

Nguyễn_Phúc_Miên_Triện

Nguyễn Phúc Miên Triện[1] (chữ Hán: 阮福綿𡩀; 19 tháng 7 năm 18337 tháng 5 năm 1905), biểu tự Quân Công (君公), hiệu Ước Đình (約亭), tước phong Hoằng Hóa Quận vương (弘化郡王), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.Hoàng thân Miên Triện nổi tiếng về văn thơ, và là một thành viên của hội Mạc Vân thi xã do hai người anh của ông là Tuy Lý vương Miên Trinh và Tùng Thiện vương Miên Thẩm.