Nguyễn_Phúc_Miên_Ngung

Nguyễn Phúc Miên Ngung (còn có âm đọc là Ngôn) (chữ Hán: 阮福綿㝘; 1 tháng 1 năm 183018 tháng 10 năm 1853), hiệuMạn Viên (漫園), tựHòa Phủ (和甫)[1], tước phong An Quốc công (安國公), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.

Nguyễn_Phúc_Miên_Ngung

Tên húyTên tựTên hiệuThụy hiệu
Tên húy
Nguyễn Phúc Miên Ngung (hoặc Ngôn)
阮福綿㝘
Tên tự
Hòa Phủ (和甫)
Tên hiệu
Mạn Viên (漫園)
Thụy hiệu
Cẩn Tuệ An Quốc công
謹慧安國公
Tước vị An Bình Quận công
An Quốc công (truy tặng)
Thân mẫu Huệ tần
Trần Thị Huân
Sinh 1 tháng 1 năm 1830
Mất 18 tháng 10 năm 1853 (23 tuổi)
An táng Phường Thủy Xuân, Huế
Hậu duệ 2 con trai
1 con gái
Thân phụ Nguyễn Thánh Tổ
Minh Mạng