Nguyễn_Phúc_Miên_Kiền

Nguyễn Phúc Miên Kiền (chữ Hán: 阮福綿𡨊; 28 tháng 9 năm 183120 tháng 7 năm 1854), tựTrọng Cung (仲恭), Thúc Cung (叔恭), hiệuChi Hựu (止囿)[1], tước phong Phong Quốc công (豐國公), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.