Nguyễn_Phúc_Miên_Khoan

Nguyễn Phúc Miên Khoan (chữ Hán: 阮福綿寬; 8 tháng 7 năm 18262 tháng 9 năm 1863), hiệu là Lạt Viên[1], tước phong Lạc Biên Quận công (樂邊郡公), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.