Nguyễn_Phúc_Miên_Bàng

Nguyễn Phúc Miên Bàng (chữ Hán: 阮福綿㝑; 5 tháng 6 năm 183819 tháng 8 năm 1902), tước phong An Xuyên vương (安川王), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam. Một số tài liệu viết tên của ông là Miên Phương, do đọc theo chữ Phương (方) ở dưới bộ Miên (宀)[1].

Nguyễn_Phúc_Miên_Bàng

Thân mẫu Lệ tần
Nguyễn Thị Thúy Trúc
Tước vị An Xuyên Quận công
Xuyên Quốc công
An Xuyên công
An Xuyên Quận vương
An Xuyên vương (truy phong)
Sinh 5 tháng 6 năm 1838
Mất 19 tháng 8 năm 1902 (64 tuổi)
Hậu duệ 9 con trai
6 con gái
An táng Hương Thủy, Thừa Thiên - Huế
Thân phụ Nguyễn Thánh Tổ
Minh Mạng
Tên húyThụy hiệu
Tên húy
Nguyễn Phúc Miên Bàng
阮福綿㝑
Thụy hiệu
Đoan Mục An Xuyên vương
端恭安川王