Nguyên_Thiên_Thuận_Đế
Nguyên_Thiên_Thuận_Đế

Nguyên_Thiên_Thuận_Đế

Nguyên Thiên Thuận Đế (tiếng Hoa: 元天顺帝; 1320-1328) tên thật là Bột Nhi Chỉ Cân A Tốc Cát Bát (孛兒只斤阿剌吉八; Borjigit Arigabag), Hoàng đế thứ 7 của nhà Nguyên trong lịch sử Trung Quốc và là Đại hãn thứ 11 của Đế quốc Mông Cổ. Là con trai của Hoàng đế tiền nhiệm Nguyên Thái Định Đế Dã Tôn Thiết Mộc Nhi, ông đăng cơ tại Đại Đô cùng thời điểm với Nguyên Văn Tông tại Thượng Đô (ủng lập bởi phe đối nghịch với Tiên đế và đại thần Đảo Thích Sa). Khi này triều đình Nhà Nguyên có 2 vị Hoàng Đế đồng tại vị, vì vậy nổi lên chiến tranh hai đô và phe Đại Đô chịu kết cục bại trận.

Nguyên_Thiên_Thuận_Đế

Kế nhiệm Trát Nha Đốc hãn
Thân mẫu Bát Bất Hãn Hoàng hậu
Tiền nhiệm Dã Tôn Thiết Mộc Nhi
Tên đầy đủNiên hiệu
Tên đầy đủ
Borjigin Arigabag (孛兒只斤阿剌吉八, Bột-nhi-chỉ-cân A-tốc-cát-bát, ᠷᠠᠽᠢᠪᠠᠭ)
Niên hiệu
Thiên Thuận (天順)
Đăng quang tháng 10 năm 1328
Trị vì tháng 10 năm 1328 – 14 tháng 11 năm 1328
Sinh 1320
Mất 14 tháng 11, 1328 (tuổi 7-8)
Hoàng tộc Nhà Borjigin
Tại vị tháng 10 năm 1328 – 14 tháng 11 năm 1328
Thân phụ Nguyên Thái Định Đế