Miệng_núi_lửa
Miệng_núi_lửa

Miệng_núi_lửa

Miệng núi lửa (chữ Anh : crater) là chỉ cái hố hình vành khăn ở trên mặt đất mà do vật chất của núi lửa phun ra tích tụ và chất đống ở chung quanh miệng phun ra của chúng nó mà hình thành. Phần trên thì lớn phần dưới thì nhỏ, hay biến ra thành hình dạng cái phễu hoặc hình dạng cái chén, thông thường ở vào điểm đỉnh của nón núi lửa (miệng núi lửa không có nón thì ở vào mặt đất, gọi là miệng núi lửa âm). Độ nông sâu của miệng núi lửa không bằng nhau, thông thường không vượt quá 200 hoặc 300 mét, đường kính thông thường khoảng chừng ở trong khoảng một kilômét ; đường kính của phần đáy thì ngắn, thường chỉ khoảng chừng lớn hơn ống núi lửa bên dưới.[1]