Melioidosis (hay
bệnh Whitmore) là một
bệnh truyền nhiễm gây ra bởi một
loại vi khuẩn gram âm có tên
Burkholderia pseudomallei.
[1] Các dấu hiệu và triệu chứng có thể không có hoặc mức độ nhẹ như
sốt, đổi màu da,
viêm phổi và
áp xe, đến mức độ nặng với viêm não,
viêm khớp và huyết áp thấp nguy hiểm có thể dẫn đến tử vong.Vi khuẩn gây bệnh có thể lây truyền qua vết thương, hít phải hoặc nuốt phải nước bị ô nhiễm. Bệnh này rất khó lây nhiễm từ người sang người hoặc từ động vật sang người.
[1] Các ca bệnh ghi nhận liên tục xuất hiện ở
Đông Nam Á, đặc biệt là ở đông bắc
Thái Lan và bắc
Australia. Ở các nước phát triển như Châu Âu và Hoa Kỳ, các trường hợp mắc bệnh Melioidosis thường bị lây nhiễm từ các quốc gia nơi bệnh Melioidosis phổ biến hơn.
[2] Bệnh này thường được chẩn đoán dựa vào sự tăng trưởng của vi khuẩn trong môi trường tăng trưởng. Cần phân biệt bệnh Melioidosis với
bệnh lao vì cả hai đều có chung các dấu hiệu và triệu chứng với kết quả
chụp X quang ngực tương tự.
[3] Nếu bệnh được điều trị đúng cách, tỷ lệ tử vong là 10%, nhưng nếu bệnh nếu điều trị không đúng cách, tỷ lệ tử vong có thể hơn 40%.Các cách phòng bệnh bao gồm: mặc đồ bảo hộ trong khi xử lý nước hoặc thiết bị bị ô nhiễm, tránh tiếp xúc trực tiếp với đất, nước hoặc mưa lớn, thực hành vệ sinh tay và uống nước đun sôi.
[1] Thuốc
Co-trimoxazole kháng sinh chỉ được sử dụng cho những người có nguy cơ cao mắc bệnh sau khi tiếp xúc với vi khuẩn. Hiện tại vẫn chưa có vắc-xin cho bệnh Melioidosis. Có thể điều trị nếu bị nhiễm bằng
ceftazidime,
meropenem và
co-trimoxazole.Ước tính có 165.000 người bị nhiễm Melioidosis mỗi năm,
[1] và có đến khoảng 89.000 ca tử vong mỗi năm. Lượng mưa tăng có liên quan đến sự gia tăng số trường hợp nhiễm Melioidosis.
[3] Bệnh được mô tả lần đầu tiên bởi Alfred Whitmore vào năm 1912 tại
Burma (Myanmar ngày nay).
[4]