Lục tự (六寺, Six Courts) là thuật ngữ chỉ sáu cơ quan cao cấp tại triều đình trong các
triều đại Việt Nam xưa. Những tự này có nhiệm vụ thừa hành công việc của
Lục bộ trao cho.Lục tự nguyên thuộc quan chế Cửu Tự (九寺, Nine Courts) đã được lập từ đời
Tần Trung Quốc. Tại Việt Nam, năm Quang Thuận 7 (1466), vua
Lê Thánh Tông lập ra 6 tự là
Đại lý tự,
Thái thường tự,
Quang lộc tự,
Thái bộc tự,
Hồng lô tự và
Thượng bảo tự. Mỗi tự đều đặt quan
Tự khanh đứng đầu, phó là
Tự thiếu khanh và các quan
Chủ sự,
Tự thừa cùng các
Thư lại giúp việc. Sáu cơ quan này được trao các trách nhiệm khác nhau như sau:
[1][2]Thời
Minh Mạng, các cơ quan
Đại lý tự,
Thái thường tự,
Quang lộc tự,
Thái bộc tự,
Hồng lô tự dùng ấn triện bằng đồng, loại ấn là Ấn. Ví dụ, Hồng lô tự chi ấn. Riêng
Thượng bảo tự, thời này là Thượng bảo tào, thuộc cơ quan
Nội các, nên dùng ấn Nội các chung cho cả bốn tào Nội các, loại ấn là ấn Quan Phòng, với tên là Sung biện Nội các sự vụ Quan phòng 充辨内閣事务關防.
[3][4]Thời
Minh Mạng,
Đô sát viện,
Đại lý tự,
Bộ Hình là 3 cơ quan trong Tam pháp ty tạo thành hệ thống tư pháp thời Nguyễn.Thời
Nguyễn, riêng
Hồng lô tự (lo việc tiếp đón sứ đoàn các nước) và
Thượng bảo tự (lo việc văn phòng, ấn tín giúp vua) có chức trách thường trực, các chức điều hành trong những tự khác như chức Tự khanh, Tự thiếu khanh, Tự thừa thường trao cho các quan trong
Lục bộ điều hành tạm thời, không có chức vụ nhất định.
[5]