Jovinus (? –
413) là một
Nguyên lão nghị viên La Mã gốc
Gaul và
Hoàng đế La Mã tiếm vị trong giai đoạn
411–
413.Sau sự thất bại của kẻ dấy loạn được biết đến với cái tên
Constantinus III, Jovinus nhân cơ hội này đã công khai xưng đế tại
Mainz vào năm 411, dù trên thực tế ông chỉ là một kẻ bù nhìn được sự ủng hộ của
Gundahar, vua của người
Burgundy, và
Goar, vua của người
Alan. Jovinus hùng cứ tại xứ Gaul được hai năm, đủ lâu để phát hành tiền xu cho thấy ông đội vương miện của đế quốc. Ông lại nhận được sự hỗ trợ từ một số quý tộc La Mã gốc Gaul địa phương còn sống sót sau vụ dấy loạn bất thành của Constantinus.Viện cớ thừa lệnh triều đình Jovinus, Gundahar và người Burgundy của ông đã gây dựng thế lực của họ bên bờ sông
Rhein ở
Đức (bên La Mã) giữa sông
Lauter và
Nahe. Tại đây họ thành lập một vương quốc rồi lấy khu định cư đậm chất Gaul được La Mã hóa với tên gọi Borbetomagus (
Worms) làm thủ đô của mình.Triều đình của Jovinus rồi cũng đến lúc chấm dứt sau khi người
Visigoth dưới sự thống lĩnh của vua
Athaulf rời khỏi đất Ý (theo lời khuyên của
Priscus Attalus), bề ngoài ra vẻ là nhập bọn cùng Jovinus, mang theo họ làm con tin gồm vị cựu hoàng đế
Attalus và
Galla Placidia, em họ của Honorius. Rồi sau đó Athaulf tấn công và giết chết
Sarus, một đồng minh khác của Jovinus. Chính bản thân Jovinus, quá sức căm phẫn trước hành động này, đã không thèm tham khảo ý kiến của Athaulf khi ông tự bầu chọn
Sebastianus làm đồng hoàng đế. Bị sỉ nhục, Athaulf bèn cùng người Visigoth liên minh với
Honorius, và họ đã đánh tan tác quân đội của Jovinus. Sebastianus bị xử tử. Jovinus chạy trốn kịp thời nhưng lại bị quân của Athaulf bao vây và bắt giữ tại Valentia (
Valence, Drôme) và đưa tới Narbo (
Narbonne), nơi mà
Claudius Postumus Dardanus,
praetorian prefect (thống đốc) xứ Gaul, vẫn còn trung thành với Honorius, đã đem ông ra xử trảm. Đầu của Jovinus và Sebastianus đều được dâng lên Honorius và treo trên tường thành
Ravenna (trước khi chuyển đến trưng bày vĩnh viễn với bốn kẻ tiếm vị khác ở
Carthago).