Hải nhân (Sea Peoples hay Peoples of the Sea) được cho là một liên minh
hải tặc xuất hiện cuối
thời kỳ đồ đồng, có thể có nguồn gốc từ phía tây
Anatolia (phần đất thuộc
châu Á của
Thổ Nhĩ Kỳ) hoặc từ phía nam
châu Âu, cụ thể là khu vực
Biển Aegea[1]. Họ là những người di chuyển quanh vùng
Địa Trung Hải và đã từng tấn công Thổ Nhĩ Kỳ,
Syria,
Canaan,
Síp và
Ai Cập cổ đại[2]. Tuy nhiên các
nhà sử học có rất ít thông tin về Hải nhân, do các thông tin có được từ các thư tịch cổ và qua nghiên cứu
khảo cổ học là rất ít, vì vậy danh tính thực của họ vẫn chỉ là phỏng đoán.Các tài liệu về Hải nhân chủ yếu được ghi chép vào giai đoạn cuối của
Vương triều thứ 19 và trong 8 năm trị vì của
Pharaon Ramesses III thuộc
Vương triều thứ 20, khi họ cố gắng xâm lược lãnh thổ Ai Cập
[3]. Pharaon
Merneptah nhắc đến Hải nhân bằng cụm từ "các quốc gia (hay dân tộc
[4]) ngoại bang của biển" (tiếng Ai Cập n3 ḫ3s.wt n<.t> p3 ym
[5][6]) trên bức chạm khắc lớn tại khu vực đền Karnak
[7]. Hầu hết các học giả đều cho rằng Hải nhân đã xâm lược cả khu vực
Hatti và khu vực
Levant.Các Hải nhân được người Ai Cập cổ ghi nhận bao gồm tộc Ekwesh, có thể là một nhóm người
Hy Lạp cổ đại; tộc Teresh; tộc Tyrrhenians, có thể là tổ tiên người
Etruscans; tộc Lukka, một dân tộc vùng Anatolia có thể là tiền thân của người
Lycia và tiếng Lycian; tộc Sherden, có thể là một dân tộc vùng
Sardinia; tộc Shekelesh, có thể là dân tộc
Sicels thuộc đảo
Sicily,
Italia; tộc Peleset, có thể là biến âm Ai Cập của tộc
Philistines đến từ đảo
Crete, và là tộc lớn duy nhất thuộc Hải nhân đã tới định cư tại khu vực Levant
[2].