Hector_Berlioz
Hector_Berlioz

Hector_Berlioz

Louis Hector Berlioz (11 tháng 12 năm 1803 - 8 tháng 3 năm 1869) là một nhà soạn nhạc người Pháp thuộc trường phái lãng mạn, được biết đến nhiều nhất nhờ các bản Symphonie fantastique (Giao hưởng tưởng tượng) và Grande Messe des morts (Khúc cầu hồn). Berlioz đã đóng góp nhiều vào việc xây dựng dàn nhạc giao hưởng hiện đại với Chuyên luận về nhạc cụ và việc sử dụng dàn nhạc lớn cho tác phẩm của mình, đôi khi lên đến một ngàn người. Ngoài ra, ông còn viết 50 tác phẩm cho thanh nhạcpiano.Cuộc đời của Hector Berlioz cực kỳ long đong vất vả, luôn túng thiếu, nhưng cống hiến của Berlioz cho âm nhạc là rất lớn. Ông là nhà soạn nhạc lãng mạn lớn nhất của Pháp, người sáng lập thể loại giao hưởng có tiêu đề, người cách tân trong lĩnh vực hình thức âm nhạc, hòa thanh, phối khí, đồng thời là một nhạc trưởng kiệt xuất[1].Hecto Berlioz là người thể hiện rõ nét những khuynh hướng tư tưởng tiến bộ của nghệ thuật trong thời kỳ đầu những năm 30. Ông là người đại diện tiêu biểu nhất của âm nhạc lãng mạn Pháp và là một trong những nhà cách tân nền âm nhạc Pháp. Trong số các nhà lãng mạn của nước khác cùng thời với ông, Berlioz nổi bật bằng tính độc đáo và tính xúc cảm nhạy bén. Sự tưởng tượng của Berlioz đã tạo được những hình tượng đặc sắc, nhưng đồng thời nghệ thuật của ông cũng có mối quan hệ sâu sắc với nhạc của quần chúng cách mạng Pháp. Mối quan hệ đó đã khẳng định một khía cạnh khác trong sáng tác của ông mà không có ở nhiều nhà soạn nhạc lãng mạn. Berlioz đã đưa vào nhạc lãng mạn những chủ đề về người công dân, về cách mạng và tạo được một nền nghệ thuật đồ sộ của quần chúng. Với khuynh hướng làm cho âm nhạc dễ hiểu, Berlioz đã thể hiện theo con đường phát triển của tính tiêu đề. Ông là người sáng lập ra nền giao hưởng lãng mạn có tiêu đề, và được khẳng định vào đầu những năm 30 với bản: "Giao hưởng tưởng tượng" đầu tiên có tiêu đề của ông.Sự đổi mới của Berlioz được phát triển trên cơ sở vững chắc của dân tộc. Tính đặc sắc của nền văn hóa Pháp được nâng cao trong phong cách độc đáo của nhà soạn nhạc vĩ đại của chính đất nước này như sự say mê nhiệt tình đến nền nghệ thuật âm nhạc cổ điển, cổ đại và sân khấu mà trong một thời gian dài khẳng định sự ngự trị của hình thức sân khấu hóa trong nhạc Pháp. Berlioz phát triển truyền thống này trong lĩnh vực giao hưởng, lĩnh vực nhạc đàn. Berlioz là nhà giao hưởng đầu tiên của Pháp có ý nghĩa đối với toàn châu Âu. Ngoài ra ông còn nổi tiếng là một nhà chỉ huy xuất sắc của thế kỷ XIX, xây dựng nền tảng cho nghệ thuật chỉ huy đương thời. Berlioz còn là nhà tư tưởng, nhà phê bình âm nhạc.Cuộc đời của Berlioz tràn đầy sự căng thẳng để đấu tranh hình thành con đường mới mà ông muốn thực hiện cho nền âm nhạc nước Pháp.Ngoài ra, Berlioz còn là một nhà văn xuất sắc, được thể hiện qua các tác phẩm phê bình âm nhạc. Ông viết cho nhiều báotạp chí. Phong cách viết của ông mạnh mẽ, nhiều lúc có sự châm biếm.