Đống_(cấu_trúc_dữ_liệu)

Trong khoa học máy tính, đống (tiếng Anh: heap) là một cấu trúc dữ liệu dựa trên cây thỏa mãn tính chất đống: nếu B là nút con của A thì khóa(A)≥khóa(B). Một hệ quả của tính chất này là khóa lớn nhất luôn nằm ở nút gốc. Do đó một đống như vậy thường được gọi là max-heap. Nếu mọi phép so sánh bị đảo ngược khiến cho khóa nhỏ nhất luôn nằm ở nút gốc thì đống đó gọi là min-heap. Không có hạn chế nào về số lượng nút con của mỗi nút trong đống nhưng thông thường mỗi nút có không quá hai nút con. Đống là một cách thực hiện kiểu dữ liệu trừu tượng mang tên hàng đợi ưu tiên. Đống có vai trò quan trọng trong nhiều thuật toán cho đồ thị chẳng hạn như thuật toán Dijkstra, hay thuật toán sắp xếp heapsort.Không nên nhầm lẫn cấu trúc dữ liệu đống với đống thường được dùng cho bộ nhớ cấp phát động. Thuật ngữ này ban đầu chỉ được dùng cho cấu trúc dữ liệu, nhưng sau này cũng được dùng để chỉ các vùng bộ nhớ cấp phát động[1].Các thao tác thường gặp trên đống là: