Định lý con khỉ vô hạn nói rằng nếu cho một con khỉ gõ lên một
bàn phím trong một thời gian vô hạn, một phần văn bản khỉ gõ ra
gần như chắc chắn sẽ có nghĩa, ví dụ tất cả các tác phẩm của
William Shakespeare. Trong bài này, "gần như chắc chắn" là thuật ngữ
toán học có nghĩa rõ ràng, và "con khỉ" là một
ẩn dụ về một thiết bị trừu tượng có thể tạo ra các chuỗi
ngẫu nhiên ký tự và ký hiệu dài
vô tận. Xác suất con khỉ gõ ra các tác phẩm của Shakespeare như
Hamlet trong thời gian bằng tuổi
vũ trụ thực ra rất nhỏ, nhưng vẫn khác 0.Các biến thể của định lý bao gồm nhiều con khỉ gõ vô hạn, và văn bản mục tiêu thay đổi từ một mục từ điển đến một câu đơn. Lịch sử của nguyên lý bắt nguồn từ xa xưa, trong tác phẩm
Luận về sinh diệt của
Aristotle,
Về bản tính thần minh của
Cicero, các quan điểm của
Blaise Pascal và
Jonathan Swift, cho đến phiên bản hiện đại với
máy đánh chữ. Trong những năm đầu thế kỷ 20,
Émile Borel và
Arthur Eddington sử dụng nguyên lý để minh họa cho thang thời gian ẩn giấu trong cơ sở của
cơ học thống kê.