Âm_nhạc_thời_kỳ_Cổ_điển
Âm_nhạc_thời_kỳ_Cổ_điển

Âm_nhạc_thời_kỳ_Cổ_điển

Thời kỳ cổ điển trong âm nhạc phương Tây thường được chấp nhận là bắt đầu vào khoảng năm 1730 và kéo dài cho tới 1820. Tuy nhiên, thuật ngữ âm nhạc cổ điển được sử dụng trong một ý nghĩa thông tục để mô tả một loạt các phong cách âm nhạc phương Tây từ thế kỷ 9 đến nay, và đặc biệt là từ thế kỷ 16 hoặc thế kỉ 17 đến thế kỷ 19. Bài viết này là về thời gian cụ thể 1750-1820.[1]Giai đoạn cổ điển nằm giữa Âm nhạc thời kỳ BaroqueÂm nhạc thời kỳ Lãng mạn. Những nhà soạn nhạc nổi tiếng trong thời này là Joseph Haydn, Wolfgang Amadeus Mozart, và Ludwig van Beethoven; những tên tuổi khác đáng được nhắc tới bao gồm Gioachino Rossini, Luigi Boccherini, Muzio Clementi, Antonio Soler, Antonio Salieri, François Joseph Gossec, Johann Stamitz, Carl Friedrich Abel, Carl Philipp Emanuel Bach, và Christoph Willibald Gluck. Ludwig van Beethoven thỉnh thoảng cũng được xem như là nhà soạn nhạc thời Lãng mạn hay trong thời kỳ chuyển tiếp sang nhạc thời Lãng mạn.Franz Schubert cũng là một nhạc sĩ trong thời kỳ chuyển tiếp, tương tự như Johann Nepomuk Hummel, Mauro Giuliani, Friedrich Kuhlau, Fernando Sor, Luigi Cherubini, Jan Ladislav Dussek, và Carl Maria von Weber. Giai đoạn này đôi khi được gọi là kỷ nguyên Vienna Cổ điển, bởi vì một số nhà soạn nhạc như Wolfgang Amadeus Mozart, Joseph Haydn, Antonio Salieri và Ludwig van Beethoven đều có một thời gian làm việc ở Viên, hoặc như Franz Schubert sinh ra ở đó.