Từ_cán

Trong ngôn ngữ học, từ cán hay thân từ (tiếng Anh: stem) là bộ phận của từ, đảm nhận vai trò ý nghĩa từ vựng của từ. Thuật ngữ này được sử dụng với các ý nghĩa hơi khác nhau tùy thuộc vào hình thái học của ngôn ngữ đang xét. Ví dụ trong ngôn ngữ học Athabaska, 'từ cán động từ'[lower-alpha 1] thì là 'từ căn'[lower-alpha 2] và không thể xuất hiện một mình, và nó mang thanh điệu của từ. Động từ tiếng Athabaska thường hay có hai từ cán trong phép phân tích này, mỗi từ cán có tiền tố đi trước.Trong hầu hết trường hợp, từ cán của từ không bị biến đổi trong phép biến tố[lower-alpha 3], nhưng trong một số ngôn ngữ thì nó có thể bị biến đổi (biến hoán nguyên âm[lower-alpha 4]) tùy thuộc vào quy tắc hình thái học nhất định, chẳng hạn như hiện tượng sandhi.[lower-alpha 5] Ví dụ trong tiếng Ba Lan: miast-o ("thành phố"), nhưng w mieść-e ("trong thành phố"). Trong tiếng Anh: "sing", "sang", "sung".Việc đào sâu và phân tích sự đồng nguyên[lower-alpha 6] giữa từ cán và từ căn bên trong và trải dài các ngôn ngữ đã cho phép 'triết học so sánh'[lower-alpha 7] và 'ngôn ngữ học so sánh'[lower-alpha 8] xác định được lịch sử của các ngôn ngữ và các ngữ hệ.[1]