Tỉ lệ của một hình ảnh là mối quan hệ giữa
chiều rộng và
chiều cao của
hình ảnh đó. Để biểu diễn tỉ lệ thông thường người sử dụng hai số dương viết liền với nhau với dấu hai chấm ở giữa, chẳng hạn như 16:9. Với một hình ảnh có tỉ lệ x:y thì x được xem là
chiều rộng, y là
chiều cao và hai biến này có quan hệ tỉ lệ với nhau. Giả sử một hình ảnh có tỉ lệ là 4:3, nếu biết
chiều rộng là 400
pixes thì có thể suy ra
chiều cao là 300 pixes. Tỉ lệ của một hình ảnh thường áp dụng cho một hình ảnh,
hình ảnh kỹ thuật số, kích thước
màn hình tivi hay các thiết bị điện tử, khổ giấy, tranh vẽ và nhiều ứng dụng khác liên quan.Các tỉ lệ màn hình phổ biến hiện này trong các rạp phim là
1.85:1 và
2.39:1.
[1] Hai tỉ lệ
quay phim là
4:3 (1.33:1), cũng là chuẩn video toàn cầu của thế kỷ 20, và
16:9 (1.77:1), dùng trên thế giới cho
truyền hình độ nét cao và
truyền hình kỹ thuật số châu Âu.Trong các
máy chụp ảnh, các tỉ lệ phổ biến nhất là
4:3,
3:2, và gần đây còn có
16:9 trong một số máy tiêu dùng.
[2] Một số tỉ lệ khác như
5:3,
5:4, và
1:1 (định dạng vuông), cũng được dùng trong
nhiếp ảnh, đặc biệt ở
định dạng lớn và
định dạng trung bình.Đối với tivi,
DVD và
đĩa Blu-ray, người ta chuyển đổi các định dạng có tỉ lệ không cân bằng theo nhiều cách khác nhau như phóng lớn các hình ảnh quang học để lấp đầy diện tích hiển thị định dạng nhận được và xóa bất cứ thông tin ảnh dư thừa (
zoom kỹ thuật số và
cắt xén); thêm bóng mờ đen ngang (
hộp thư) hoặc bóng mờ đen dọc (
thùng thư) để duy trì tỉ lệ hình dáng của định dạng gốc; hay nới rộng hình ảnh (vì vậy hình ảnh bị bóp méo và có thể chất lượng không đẹp) để có được tỉ lệ hình ảnh mong muốn; hoặc có thể là vẽ theo tỷ lệ theo nhân tố khác biệt ở trung tâm và tại các đỉnh (như trong chế độ Zoom rộng).