Thức cột Ionic là một trong ba thức cột cổ điển của hệ thống
kiến trúc cổ điển, hai loại còn lại là
thức cột Doric và
thức cột Corinth. Ngoài ra còn hai loại nữa, ít được sử dụng hơn là
thức cột Tuscan và một phiên bản phức tạp của thức cột Corinthian là
thức cột tổng hợp, được các
kiến trúc sư Ý thêm vào trong lý thuyết và thực hành.Thức cột Ionia xuất phát từ vùng
Ionia (Ιωνία) từ giữa thế kỷ 6 trước
Công nguyên; Ionia là vùng bao gồm bờ biển phía Tây Nam của Hy Lạp và các hòn
đảo của vùng
Tiểu Á, nơi mà
người Hy Lạp định cư và thổ ngữ của người Ionia được sử dụng. Thức cột Ionic được bắt đầu sử dụng ở Hy Lạp từ thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên. Đền thờ thần
Hera ở
Samos (Σάμος), xây dựng từ năm 570 đến 560 trước Công nguyên do kiến trúc sư
Rhoikos thực hiện, được coi là ngôi đền vĩ đại nhất trong số các đền sử dụng thức cột Ionic. Ngôi đền này tồn tại chỉ khoảng một thập kỷ trước khi bị đổ do một trận
động đất.Một ngôi đền tồn tại lâu hơn có sử dụng thức cột Ionic là
Đền thờ Artemis ở
Ephesus, được xếp hạng một trong
bảy kì quan thế giới cổ đại.Không giống
thức cột Doric, thức cột Ionic đặt trên phần đế và có phần bệ đỡ cột (stylobate) nằm giữa thân cột và đế cột. Đầu cột Ionic có đặc điểm gồm hai vòng cuốn xoắn ốc (volute) được gắn trên đầu cột được trang trí gờ chỉ. Đầu cột được trang trí với các họa tiết khắc chìm. Khởi đầu, phần cuốn ốc này thường nằm trên một mặt phẳng, sau này được uốn cong ra ngoài ở các góc. Đặc điểm này làm cột Ionic trông mềm mại hơn cột Docric, người quan sát có thể quan sát được cả từ mặt đứng hoặc mặt bên của cột. Vào
thế kỉ 16, một
kiến trúc sư và nhà
lý thuyết kiến trúc người
Italia là
Vincenzo Scamozzi đã thiết kế một phiên bản của thức cột Ionic với sự kết hợp của bốn vòng cuốn xoắn ốc trên đầu cột. Phiên bản của Scamozzi đã trở nên phổ biến hơn thức cột nguyên bản.