Throffer

Trong triết học chính trị, throffer là một dạng yêu cầu (hoặc can thiệp[lower-alpha 1]) gồm lời đề nghị kèm theo đe dọa sẽ thực hiện điều gì đó nếu người nhận yêu cầu không chấp thuận. Người đầu tiên sử dụng thuật ngữ này trong văn viết là triết gia chính trị Hillel Steiner. Tuy một số tác giả khác cũng sử dụng từ này, nó không được chấp nhận rộng rãi, và đôi khi còn bị coi là đồng nghĩa với cụm "cây gậy và củ cà rốt". Dù không nhất thiết phải thể hiện rõ tính đe dọa trong từ ngữ, nhưng các throffer đặc trưng thường có điểm tương đồng với ví dụ sau:Nếu giết được thằng này, mày sẽ nhận £100, còn nếu không, mày sẽ phải chết.[2]Steiner phân biệt đề nghị (offer), đe dọa (threat) và throffer dựa trên mức độ mong muốn thực hiện hoặc không thực hiện của đối tượng so với quá trình diễn ra thông thường của sự kiện khi không có sự can thiệp nào. Triết gia Robert Stevens chỉ trích cách phân biệt này; ông cho rằng điểm chính yếu khi phân biệt các loại can thiệp là mức độ ham muốn thực hiện/không thực hiện (ít hay nhiều hơn khi không có can thiệp). Throffer là một phần của những nghiên cứu cưỡng chế trong lĩnh vực chính trị và luân lý rộng lớn hơn, cũng như nghi vấn về khả năng của những yêu cầu cưỡng chế. Trái ngược với quan điểm vốn có cho rằng chỉ những lời đe dọa mới có thể ép buộc, những throffer không thể hiện tính đe dọa rõ ràng cũng được coi là một dạng yêu cầu cưỡng chế, dù một số tác giả vẫn cho rằng cả đề nghị, đe dọa và throffer sẽ đều có tính cưỡng chế nếu có đủ một số điều kiện nhất định. Ngược lại, đối với những người khác, một throffer sẽ có tính cưỡng chế nếu nửa đe dọa thể hiện rõ ràng, và không phải throffer nào cũng đều cưỡng chế.Các chương trình phúc lợi lao động áp dụng lý thuyết throffer vào thực tiễn: nếu ai đó từ chối (đề nghị) được cung cấp việc làm hoặc giáo dục, họ sẽ bị cắt giảm phúc lợi xã hội. Giáo sư Đại học Quốc gia Úc Robert Goodin chỉ trích nặng nề những hệ thống dạng throffer đối với nhóm hưởng phúc lợi xã hội này. Triết gia Daniel Shapiro của đại học West Virginia cho rằng sự phản đối này không thuyết phục, và phản bác Goodin. Một số tác giả cũng cho biết những tội phạm đã bị kết án (đặc biệt là tội phạm tình dục) sẽ nhận yêu cầu điều trị y tế dạng throffer; nếu chấp nhận, họ sẽ được giảm án. Một vài ví dụ khác là ảnh hưởng tiêu cực đối với dịch vụ chăm sóc sức khoẻ tâm thần cộng đồng (bác sĩ tâm thần Julio Arboleda-Flórez) và vai trò trong quản lý (chuyên gia quản lý John J. Clancey).