Theresa Mary May (
/təˈriːzə/;
[1] nhũ danh
Brasier /ˈbreɪʒər/; sinh ngày
1 tháng 10 năm
1956) là một nữ chính trị gia người Anh đảm nhiệm cương vị
Thủ tướng Vương quốc Anh và
Lãnh tụ của
Đảng Bảo thủ từ năm 2016 đến năm 2019. Bà đảm nhiệm vai trò
Bộ trưởng Bộ Nội vụ từ 2010 tới 2016. May lần đầu được bầu làm
Nghị sĩ Quốc hội (MP) của đơn vị bầu cử
Maidenhead vào năm
1997. Về mặt lý thuyết, bà tự nhận mình là một người
bảo thủ một quốc gia (one-nation conservative).May lớn lên ở
Oxfordshire và theo học trường
St Hugh's College, Oxford. Từ năm 1977 đến năm 1983, bà làm việc cho
Ngân hàng Anh, và từ năm 1985 đến năm 1997 tại
Hiệp hội dịch vụ thanh toán Vương quốc Anh, cũng là một ủy viên hội đồng cho Durnsford ở
Merton. Sau những nỗ lực không thành công để ứng cử vào
Hạ viện vào các năm 1992 và 1994, bà được bầu làm Nghị sĩ Quốc hội, đại diện cho khu vực Maidenhead trong
cuộc tổng tuyển cử năm 1997. Từ năm 1999 đến năm 2010, May đảm nhiệm một số chức vụ trong
Nội các đối lập của
William Hague,
Iain Duncan Smith,
Michael Howard, và
David Cameron, bao gồm
Bộ trưởng Giao thông và
Bộ trưởng Việc làm và Lương hưu. Bà cũng là
Chủ tịch Đảng Bảo thủ từ 2002 đến 2003.Sau sự
thành lập một
chính phủ liên hiệp sau cuộc
tổng tuyển cử năm 2010, May được bổ nhiệm làm
Bộ trưởng Bộ Nội vụ và
Bộ trưởng về Phụ nữ và Bình đẳng, từ nhiệm vai trò thứ hai vào năm 2012. Tái đắc cử sau chiến thắng của Đảng Bảo thủ trong cuộc
tổng tuyển cử năm 2015, bà tiếp tục trở thành Bộ trưởng Bộ Nội vụ tại nhiệm lâu nhất trong hơn 60 năm. Trong nhiệm kỳ của mình, bà đã theo đuổi sự cải cách cho
Liên đoàn Cảnh sát, một đường lối nghiêm khắc hơn về chính sách ma túy bao gồm việc cấm
khat, giám sát việc giới thiệu các
Uỷ viên Cảnh sát và Tội phạm được bầu, trục xuất
Abu Qatada, thành lập
Cơ quan Tội phạm Quốc gia và bổ sung các giới hạn nhập cư.
[2]Sau sự từ chức của Cameron, May đã chiến thắng một
cuộc bầu cử lãnh đạo vào tháng 7 năm 2016, trở thành nữ Thủ tướng thứ hai sau
Margaret Thatcher. Với vai trò Thủ tướng, May đã bắt đầu quá trình
rút Vương quốc Anh khỏi Liên minh châu Âu, kích hoạt
Điều 50 vào tháng 3 năm 2017. Vào tháng 4 năm 2017, May đã kêu gọi một cuộc
tổng tuyển cử bất thường vào tháng 6, với mục đích tăng cường quyền lực của bà trong các cuộc đàm phán Brexit.
[3] Điều này dẫn đến một
quốc hội treo, trong đó số ghế của Đảng Bảo thủ giảm từ 330 xuống 317, mặc dù đảng giành được số phiếu bầu cao nhất
kể từ năm 1983, khiến bà phải làm trung gian cho một
thoả thuận tín nhiệm và ngân sách với
Đảng Liên hiệp Dân chủ (DUP) để hỗ trợ một
chính phủ thiểu số.