Sơn_Tây_(tỉnh_cũ)
Sơn_Tây_(tỉnh_cũ)

Sơn_Tây_(tỉnh_cũ)

Sơn Tây là một tỉnh cũ ở Bắc Bộ. Đây vốn là một trong tứ trấn Thăng Long, tục gọi là trấn Tây, xứ Đoài hay trấn Đoài (Đoài nghĩa là Tây), có bề dày lịch sử kéo dài từ thời Hùng Vương tới nay.Sơn Tây là một trong số 13 tỉnh được thành lập sớm nhất ở Bắc Kỳ (năm 1831, thời vua Minh Mạng), gồm phần lớn địa bàn các tỉnh Vĩnh Phúc, phía bắc tỉnh Phú Thọ, một phần tỉnh Tuyên Quang và tây bắc thành phố Hà Nội ngày nay. Tỉnh lỵ là thành Sơn Tây, nay là thị xã Sơn Tây.Khi Bắc Kỳ bị đặt dưới sự bảo hộ của thực dân Pháp, tỉnh Sơn Tây của nhà Nguyễn đã bị chia tách ra để thành lập các tỉnh nhỏ hơn nói trên. Từ đó cho tới năm 1965, tỉnh Sơn Tây có cương vực tương ứng các huyện, thị xã ngày nay là Sơn Tây, Phúc Thọ, Quốc Oai, Thạch Thất, Ba Vì, trước khi được sáp nhập với tỉnh Hà Đông để trở thành một tỉnh lớn hơn là Hà Tây.Ngày nay, địa danh Sơn Tây thường được sử dụng để chỉ thị xã Sơn Tây hoặc vùng đất tỉnh Sơn Tây thời Pháp thuộc (tức thị xã Sơn Tây & các huyện xung quanh).