Nhạc_thế_tục

Nhạc thế tục là âm nhạc không tôn giáo. Thế tục có nghĩa là tách biệt với tôn giáo. Trong âm nhạc phương Tây, nhạc thế tục đã phát triển từ thời kỳ Trung cổ, được sử dụng trong thời kỳ Phục Hưng và phát triển vào các thời kì sau đó.Nội dung nhạc thế tục không quan tâm đến tôn giáo mà chỉ tập trung đến các khía cạnh của cuộc sống. Các hình thức chính bao gồm những ca khúc tình yêu, châm biếm chính trị, tinh thần thượng võ, các tác phẩm sân khấu và vũ nhạc.Trong âm nhạc thế tục, các nhạc cụ thường được sử dụng và rất phổ biến, lời thơ có thể được kèm theo và được hát. Lời hát được xem là phần quan trọng trong âm nhạc thế tục; thậm chí các loại nhạc tôn giáo đã được thế tục hóa, sau khi phát triển ra ngoài khỏi vùng kiểm soát của chúng.