Lỗ trống điện tử (
tiếng Anh: electron hole) thường nói rút gọn là
lỗ trống, là khái niệm về sự thiếu hụt
điện tử ở vị trí lẽ ra có thể tồn tại
điện tử ở đó, trong một
nguyên tử hay
mạng nguyên tử.Vì trong một nguyên tử bình thường hoặc
mạng tinh thể, điện tích âm của các
electron được cân bằng bởi điện tích dương của hạt nhân nguyên tử, sự vắng mặt của một
electron sẽ để lại một điện tích dương tại vị trí của lỗ trống. Các lỗ trống trong một kim loại hoặc
mạng tinh thể bán dẫn có thể di chuyển qua mạng tinh thể như các điện tử, và có thể tác động tương tự như các hạt tích điện dương
[1]. Chúng đóng một vai trò quan trọng trong việc vận hành các
linh kiện bán dẫn như
transistor,
điốt hay
mạch tích hợp. Tuy nhiên, chúng không phải là
hạt, mà là giả hạt (Quasiparticle), và khác hẳn với
positron là phản hạt của
electron.Nếu một electron bị kích thích vào một trạng thái cao hơn nó sẽ để lại một lỗ trống ở trạng thái cũ. Ý nghĩa này được sử dụng trong quang phổ electron Auger (và các kỹ thuật
tia X khác), trong hóa học tính toán, và để giải thích tỷ lệ tán xạ điện tử-electron mức thấp trong tinh thể (kim loại, chất bán dẫn).Trong tinh thể, tính toán cấu trúc
vùng dẫn của điện tử dẫn đến một khối lượng hiệu dụng cho các điện tử, mà điển hình là giá trị âm ở đầu vùng. Khối lượng âm là một khái niệm hình thức, và trong những tình huống này một hình ảnh quen thuộc hơn được tìm thấy bằng cách xem xét ở đó là một điện tích dương với một khối lượng dương
[2].