La_donna_è_mobile

"La donna è mobile" [la ˈdɔnna ˈɛ ˈmɔːbile] (Phụ nữ vốn hay thay đổi) là canzone (khúc thơ ý) của Công tước vùng Mantua trong phần mở đầu của cảnh 3 của vở opera đầy bi kịch Rigoletto do Giuseppe Verdi sáng tác (1851). Khúc canzone này nổi tiếng vì có thể phô diễn tuyệt vời cho giọng nam cao (tenors). Phần trình diễn tuyệt vời của Raffaele Mirate cho aria tại buổi ra mắt năm 1851 của vở opera được ca ngợi là điểm nhấn của đêm diễn. Trước buổi ra mắt đầu tiên của opera (ở Venice), bài hát đã được luyện tập với sự giữ bí mật rất chặt chẽ:[1], đó là một sự đề phòng cần thiết, vì "La donna è mobile" tỏ ra vô cùng hấp dẫn và bắt tai. Điều đó quả là không sai. Chỉ ngay sau buổi biểu diễn đầu tiên của bài hát, nó trở thành bài hát phổ biến trong những người chèo thuyền ở Venice.Trong vở opera, bài hát được còn lặp lại ở một cảnh phía sau tạo ra một cảm giác lẫn lộn, vì Rigoletto nhận ra rằng đó là giọng hát sống động của Công tước đến từ bên trong quán rượu (ngoài sân khấu), trong khi đáng nhẽ Công tước phải đang ở trong cái túi đựng xác mà hắn đang ăn mừng mới phải. Thì ra Rigoletto đã thuê một sát thủ là Sparafucile để giết Công tước, nhưng Sparafucile đã lừa dối Rigoletto bằng cách lại giết Gilda, con gái yêu dấu của Rigoletto, thay vào đó.