Kế_thừa_(lập_trình_hướng_đối_tượng)

Trong lập trình hướng đối tượng, kế thừa là việc tái sử dụng lại một số thuộc tính, phương thức đã có sẵn từ lớp cơ sở. Là một đặc điểm của ngôn ngữ dùng để biểu diễn mối quan hệ đặc biệt hóa – tổng quát hóa giữa các lớp. Khái niệm kế thừa được phát minh năm 1967 cho ngôn ngữ Simula[1].