I²C

I²C (viết tắt của từ tiếng Anh "Inter-Integrated Circuit", phát âm tiếng Anh I-two-C, hoặc cũng có thể viết là IIC) là một loại bus nối tiếp được phát triển bởi hãng sản xuất linh kiện điện tử Philips (nay là hãng NXP Semiconductors) vào năm 1982.[1] I²C được sử dụng rộng rãi trong việc tích hợp các IC ngoại vi tốc độ thấp vào vi điều khiển và vi xử lí ở khoảng cách ngắn, hoặc để giao tiếp trực tiếp giữa các board mạch/vi điều khiển với nhau.SMBus (System Management Bus), là một "chuẩn con" của I²C, được gi ới thiệu bởi Intel vào năm 1995, với đặc tính sử dụng nghiêm ngặt hơn. SMBus nổi bật bởi tính ổn định và độ tương thích cao. Do đó, các hệ thống I²C ngày nay đã sử dụng một số chính sách và nguyên tắc của SMBus, và đôi khi hỗ trợ cả I²C và SMBus, thông qua việc sử dụng câu lệnh (command) hoặc thay đổi kết nối các chân linh kiện.