Tiết
Hạ chí, theo
lịch Trung Quốc cổ đại, là tiết khí khởi đầu từ điểm giữa của
mùa hè, nó là một trong hai mươi tư
tiết khí trong
nông lịch. Theo định nghĩa này, thời điểm bắt đầu của nó trùng với
điểm hạ chí (
tiếng Anh: Summer solstice) tại Bắc bán cầu theo quan điểm của khoa học phương Tây. Tuy nhiên, theo khoa học phương Tây thì điểm hạ chí lại là điểm bắt đầu của mùa hè tại
Bắc bán cầu và tương ứng là bắt đầu
mùa đông ở
Nam bán cầu, thời điểm mà
Mặt Trời lên tới điểm cao nhất về phía bắc trên bầu trời để rồi sau đó bắt đầu quay trở lại phía nam. Trong
thiên văn học phương Tây, đó là thời điểm gọi là
summer solstice (phiên âm Quốc tế: /ˈsʌmə ˈsɒlstɪs/) hoặc cũng là
estival solstice, xảy ra khi một trong hai cực của Trái đất có độ nghiêng tối đa về phía Mặt trời. Nó xảy ra hai lần mỗi năm, một lần ở mỗi bán cầu (Bắc và Nam). Ở mỗi bán cầu này, ngày hạ chí là khi Mặt trời đạt vị trí cao nhất trên bầu trời và là ngày có thời gian sáng dài nhất. Vào ngày hạ chí, độ nghiêng trục tối đa của Trái đất đối với Mặt trời là 23,44°.
[1]Theo thuật ngữ thiên văn học của phương Tây, đó là thời điểm có liên quan đến vị trí của hành tinh trên quỹ đạo quanh Mặt Trời. Nó là lúc Mặt Trời nằm tại kinh độ 270 độ ở Bắc bán cầu, và cũng là ngày bắt đầu mùa đông tại Bắc Bán cầu và ngày bắt đầu mùa hè tại Nam bán cc