Carl_Rogers

Carl Ransom Rogers (08 tháng 01, 1902 – 04 tháng 02, 1987) là một nhà tâm lý học người Mỹ và là một trong số những người sáng lập nên tiếp cận nhân văn (hay tiếp cận thân chủ trọng tâm) trong tâm lý học. Rogers được công nhận rộng rãi là một trong những người sáng lập ra hoạt động nghiên cứu tâm lý trị liệu và đã được vinh danh cho hoạt động nghiên cứu tiên phong với Giải thưởng cho Những Cống hiến Khoa học Nổi bật của Hiệp hội Tâm lý học Hoa kỳ vào năm 1956.Tiếp cận độc đáo của ông, tiếp cận nhân vị trọng tâm, trong việc hiểu biết nhân cách và mối quan hệ giữa con người với con người, được ứng dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực khác nhau như tâm lý trị liệu và tham vấn (liệu pháp thân chủ trọng tâm), giáo dục (học tập lấy người học làm trung tâm), các tổ chức, và những hình thức nhóm xã hội khác. Vì những đóng góp trong sự nghiệp của mình, ông đã được vinh danh với Giải thưởng cho Những Cống hiến Nghề nghiệp Nổi bật Đối với Tâm lý học của Hiệp hội Tâm lý học Hoa kỳ vào năm 1972. Trong một nghiên cứu được thực hiện bởi Steven J. Haggbloom và cộng sự đã sử dụng sáu tiêu chí như trích dẫn và sự quen thuộc, Rogers xếp thứ sáu trong số những nhà tâm lý học có sức ảnh hưởng nhất của thế kỷ 20 và ở ví trí thứ hai trong lĩnh vực lâm sàng, chỉ sau Sigmund Freud[1].

Carl_Rogers

Nơi công tác Đại học bang Ohio
Đại học Chicago
Đại học Wisconsin–Madison
Western Behavioral Sciences Institute
Trung tâm nghiên cứu con người
Học vấn Đại học Wisconsin–Madison
Đại học Sư phạm, Đại học Columbia
Ảnh hưởng bởi Otto Rank, Kurt Goldstein, Friedrich Nietzsche, Alfred Adler
Nổi tiếng vì Phương pháp tiếp cận con người là trung tâm (ví dụ: Liệu pháp bệnh nhân là trung tâm, Phương pháp học tập sinh viên là trung tâm, Rogerian argument)
Quốc tịch Mỹ
Sinh (1902-01-08)8 tháng 1, 1902
Oak Park, Illinois, Hoa Kỳ
Mất 4 tháng 2, 1987(1987-02-04) (85 tuổi)
San Diego, California, Hoa Kỳ
Ngành Tâm lý học
Giải thưởng Giải thưởng Cống hiến Khoa học Xuất sắc cho ngành Tâm lý học (1956, APA); Award for Distinguished Contributions to Applied Psychology as a Professional Practice (1972, APA); 1964 Humanist of the Year (American Humanist Association)