O[C@@H]3[C@@H](O)[C@H](O)[C@@H](CO)O[C@H]3OC[C@H]2O[C@@H](OC(C#N)c1ccccc1)[C@H](O)[C@@H](O)[C@@H]2ON#C[C@H](O[C@@H]2O[C@H](CO[C@@H]1O[C@@H]([C@@H](O)[C@H](O)[C@H]1O)CO)[C@@H](O)[C@H](O)[C@H]2O)c3ccccc3
Amygdalin (Tiếng Hy Lạp cổ đại: ἀμυγδαλή amygdálē - "hạnh nhân") là một hợp chất hóa học tự nhiên được nhầm lẫn như một phương pháp chữa bệnh ung thư. Nó được tìm thấy trong nhiều loại thực vật, nhưng đáng chú ý nhất là trong hạt (nhân) của
quả mơ,
quả hạnh đắng,
táo,
đào và
mận.Amygdalin được phân loại là một
glycoside cyanogenic vì mỗi phân tử amygdalin bao gồm một nhóm
nitrile, nhóm này có thể được giải phóng dưới dạng anion
cyanide độc hại nhờ tác động của
beta-glucosidase. Ăn amygdalin sẽ khiến nó giải phóng xyanua trong cơ thể người, và có thể dẫn đến
ngộ độc xyanua.
[1]Kể từ đầu những năm 1950, cả amygdalin và một dẫn xuất hóa học có tên laetrile đã được quảng cáo là
phương pháp điều trị ung thư thay thế, thường được gọi nhầm là vitamin B17 (thực chất thì cả amygdalin và laetrile đều không phải là
vitamin).
[2] Nghiên cứu khoa học cho thấy chúng không có hiệu quả về mặt lâm sàng trong điều trị ung thư, cũng như có khả năng gây độc hoặc gây chết người khi uống do
ngộ độc xyanua.
[3] Việc quảng cáo laetrile để điều trị ung thư đã được mô tả trong các tài liệu y học như một ví dụ điển hình về lang băm,
[4][5] và là "quảng cáo lang băm nhất, phức tạp nhất và chắc chắn là có thù lao nhất trong lịch sử y học".
[2]