137_Meliboea

137 Meliboea là một tiểu hành tinh lớn và rất tối ở vành đai chính.Thành phần cấu tạo của nó gồm cacbonat. Nó là tiểu hành tinh lớn nhất trong nhóm tiểu hành tinh Meliboea, chỉ tiểu hành tinh 791 Ani là có kích thước gần bằng nó. Tiểu hành tinh này do J. Palisa phát hiện ngày 21.4.1874, và được đặt theo một trong 3 tên Meliboea trong thần thoại Hy Lạp. Đây là tiểu hành tinh thứ hai trong số nhiều tiểu hành tinh do J. Palisa phát hiện.

137_Meliboea

Suất phản chiếu ?
Góc cận điểm 106.741°
Mật độ trung bình ? g/cm³
Bán trục lớn 466.536 Gm (3.119 AU)
Kinh độ điểm mọc 202.446°
Kiểu phổ C
Độ lệch tâm 0.220
Hấp dẫn bề mặt 0.0406 m/s²
Khám phá bởi Johann Palisa
Cận điểm quỹ đạo 364.057 Gm (2.434 AU)
Khối lượng 3.2×1018 kg
Độ nghiêng quỹ đạo 13.418°
Viễn điểm quỹ đạo 569.016 Gm (3.804 AU)
Nhiệt độ ~158 K
Độ bất thường trung bình 314.941°
Kích thước 145.4 km
Danh mục tiểu hành tinh Vành đai chính
Chu kỳ quỹ đạo 2011.587 d (5.51 a)
Tên thay thế 1958 UE, 1962 GB, A923 FA
Chu kỳ tự quay ? d
Tốc độ vũ trụ cấp 1 trung bình 16.66 km/s
Tốc độ vũ trụ cấp 2 0.0769 km/s
Cấp sao tuyệt đối (H) 8.05
Ngày phát hiện 21 tháng 4 năm 1874