Tào_Phi
Tào_Phi

Tào_Phi

Tào Phi (chữ Hán: 曹丕; 187 - 29 tháng 6, năm 226[1]), biểu tự Tử Hoàn (子桓), là vị Hoàng đế đầu tiên của Tào Ngụy, một trong 3 nước thời kì Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông trị vì từ năm 220 đến năm 226, tổng cộng 6 năm.Sau khi cha ông Tào Tháo qua đời, ông kế vị tước hiệu Ngụy vương (魏王) của cha mình trong vòng 7 tháng; từ tháng 5 đến khi xưng Đế vào tháng 12 năm 220, sau khi ép Hán Hiến Đế Lưu Hiệp thiện nhượng, sự kiện được sử Trung Hoa gọi là [Tào Phi soán Hán; 曹丕篡漢]. Bên cạnh là vị Hoàng đế Tào Ngụy đầu tiên, ông còn nổi tiếng là nhà thơ lỗi lạc, cùng cha Tào Tháo và em trai Tào Thực, được gọi là Tam Tào (三曹), rất nổi tiếng trong văn học Kiến An. Hiện còn lại Ngụy Văn Đế tập (魏文帝集) gồm 2 quyển. Ngoài ra, ông còn là nhà lý luậnnhà phê bình văn học đầu tiên của Trung Quốc[2], sở hữu tập Điển luận (典論).Sau khi qua đời, ông được con là Ngụy Minh Đế Tào Duệ truy tôn thụy hiệuVăn Hoàng đế (文皇帝), miếu hiệu Thế Tổ (世祖), thông thường gọi Ngụy Văn Đế (魏文帝).

Tào_Phi

Kế nhiệm Tào Ngụy Minh Đế
Thân mẫu Biện phu nhân
Tiền nhiệm Sáng lập triều đại
Thê thiếp Văn Chiêu Chân hoàng hậu
Văn Đức Quách hoàng hậu
Triều đại Tào Ngụy
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Trị vì 11 tháng 12 năm 220 - 29 tháng 6 năm 226
(&0000000000000005.0000005 năm, &0000000000000200.000000200 ngày)
Tên đầy đủThụy hiệuMiếu hiệu
Tên đầy đủ
Húy: Tào Phi (曹丕)
Tự: Tử Hoàn (子桓)
Thụy hiệu
Văn Hoàng đế (文皇帝)
Miếu hiệu
Thế Tổ (世祖)
Cao Tổ (高祖)
Sinh 187
huyện Tiêu, nước Bái, thuộc Dự châu (hiện nay là huyện Hào, Bạc Châu, tỉnh An Huy)
Mất 29 tháng 6, 226(226-06-29) (38–39 tuổi)
Lạc Dương, Hà Nam
An táng Thủ Dương Lăng (首阳陵)
Tại vị tháng 5 năm 220 - tháng 12 năm 220
Thân phụ Tào Tháo