1,500 đại bác
[7]Trận Leipzig hay còn có tên gọi khác là
Trận Liên Quốc gia[1] diễn ra từ ngày
16 tháng 10 cho đến ngày
19 tháng 10 năm
1813, là một trận đánh lớn trong
những cuộc chiến tranh của Napoléon giữa một bên là
Liên minh thứ sáu bao gồm
Nga,
Phổ,
Áo và
Thụy Điển do Đại tướng
Barklay-de-Tolli,
Bá tước von Bennigsen,
Công tước Schwarzenberg,
Thái tử Karl Johan và
Thống chế Gebhard von Blücher chỉ huy, và một bên là
Quân đội Đế chế Pháp do đích thân
Hoàng đế Napoléon Bonaparte chỉ huy. Lực lượng của Napoléon còn bao gồm các binh sĩ đến từ
Ba Lan,
Ý, và những đồng minh Đức trong
Liên minh sông Rhine. Với hơn 60 vạn quân lính của khoảng 10 quốc gia tham chiến, đây được xem là trận đánh có quy mô lớn nhất trước
Chiến tranh thế giới thứ nhất.
[8][9]Diễn ra trong vòng ba ngày, trận đấu đước mở đầu bằng các cuộc giao tranh vào ngày
16 tháng 10 khi Napoléon đã không thể giáng một đòn quyết định vào đối phương.
[10][11] Và, ngày
17 tháng 10 thì yên tĩnh hơn. Tuy nhiên, trong ngày hôm ấy liên quân có thêm được viện binh của Bá tước Bennigsen và Thái tử Karl Johan - góp phần dẫn đến
thắng lợi quyết định của họ.
[2] Sang hôm sau (ngày
18 tháng 10 năm 1813), các tướng lĩnh quân đồng minh là Schwarzenberg, Karl Johan và Blücher đã vây được đại quân của Napoléon, và những cuộc giao chiến hết sức đẫm máu đã khiến cho cả hai phe đều hứng chịu thiệt hại nặng nề, cuối cùng quân Pháp đại bại và bị đánh lui vào thành phố. Quân Phổ tiên phong chọc thủng hàng ngũ quân Pháp.
[12][13] Napoléon không những thất thế mà lại còn phải hứng chịu thiệt hại nặng nề. Thua tan tác, Napoléon phải rút quân vào ngày
19 tháng 10 năm 1813. Quân Phổ thừa thắng đột phá vào Leipzig trong khi quân Thụy Điển cũng đánh bật quân Pháp. Chiến thắng quyết định của phe Liên minh đã bẻ gãy chiến dịch cuối cùng của ông tại Đức.
[1][14][15] Do bị áp đảo về quân số, Napoléon dù đã dựa vào
nội tuyến để chống lại quân đồng minh vốn thiếu hợp tác và đố kỵ nhau, vẫn bị đại bại.
[16] Trên đường rút quân, ông còn gặp tai ương khi một viên Hạ sĩ được lệnh đánh sập cầu để chặn đứng Liên quân lại hành động lúc quân Pháp còn kẹt lại, làm cho quân Pháp chịu thêm nhiều thiệt hại thê thảm nữa.
[13][17] Trận Leipzig đẫm máu được xem là thất bại nặng nề nhất của Napoléon
[18] và là một quả đắng tiếp tục thể hiện hạn chế của tài nghệ của ông kể từ sau
trận Borodino diễn ra năm
1812.
[16] Tuy rút được quân ra khỏi
sông Rhein,
quân đội Pháp đã bị rệu rã và chiến thắng bước ngoặt này của các nước phong kiến châu Âu đã định đoạt cho tương lai của cả châu lục.
[3][13]Chiến thắng vẻ vang của quân Liên minh tại Leipzig được xem là đại họa của nước Pháp dưới thời Napoléon, báo hiệu sự mất ngai vàng của ông lần đầu.
[4][10][19] Để giành thắng lợi trong trận đánh này, quân đội Liên minh thứ sáu đã phải chịu nhiều hy sinh, tuy nhiên tổn thất bên phía quân Pháp nhiều hơn cả đối phương. Với sức chiến đấu hiệu quả của mình, lực lượng
Quân đội Phổ, sau một quá trình
cải cách lâu dài, đã giành lại được vinh quang nức tiếng kể từ sau thảm bại trong
trận Jena hồi năm
1806.
[20][21] Trong trận ác chiến này thì xứ
Sachsen chuyển từ phe Đế chế Pháp sang Liên minh - một sự kiện khiến quân Pháp choáng ngập
[10], góp phần đem lại thảm họa cho Napoléon. Chiến thắng quyết định tại trận Leipzig là sự tiếp nối cho chiến thắng của nước Nga trong cuộc
cuộc Chiến tranh Vệ quốc chống quân xâm lược Napoléon hồi năm 1812,
[22] và diễn ra đúng lúc quân
Anh cũng đang dần tiến vào nước Pháp. Với thắng lợi quyết định này, phe Liên minh đã phá vỡ đế quốc của ông tại Đức và Ba Lan.
[13] Quân Liên minh thừa thắng đã tiến công thẳng vào chính quốc Pháp và cuối cùng dẫn đến sự thất bại hoàn toàn của Napoléon buộc ông phải thoái vị vô điều kiện vào
mùa xuân năm
1814.
[17][23]