Thời_kỳ_Đại_Chính
Thời_kỳ_Đại_Chính

Thời_kỳ_Đại_Chính

Thời kỳ Taishō (大正時代 (Đại chính thời đại), Taishō jidai?) là một thời kỳ trong lịch sử Nhật Bản từ ngày 30 tháng 7 năm 1912 đến 25 tháng 12 năm 1926, dưới sự trị vì của Nhật hoàng Đại Chính.[1] Vị thế của hoàng đế mới còn yếu dẫn đến việc chuyển giao quyền lực từ nhóm chính khách thiểu số sang quốc hội Nhật Bản và các đảng dân chủ. Do đó, thời kỳ này còn được xem là khoảng thời gian của các phong trào tự do như "Dân chủ Đại Chính" ở Nhật Bản; nó thường được phân biệt với thời kỳ Minh Trị đầy hỗn loạn trước và thời kỳ đầu của chủ nghĩa quân phiệt ở thời kỳ Chiêu Hòa.[2]