Thánh Phêrô (
Tiếng Hy Lạp: Πέτρος, Pétros "Đá",
Kephas hoặc thỉnh thoảng là
Cephas) là tông đồ trưởng trong số
mười hai Tông đồ của
Chúa Giêsu. Thánh Phêrô được
Giêsu trực tiếp trao quyền cai quản
Hội Thánh. Ông là con trai của Giona và là anh em ruột của Anrê - một vị thánh khác trong 12 Tông đồ của Giêsu.Nguồn sử liệu chính giúp chúng ta tìm hiểu về cuộc đời của ông là sách
Tân Ước mà chủ yếu là bốn sách
Phúc Âm và sách
Tông đồ Công vụ. Tân ước nhắc đến Phêrô khoảng 154 lần, dưới danh xưng Hy Lạp
Petros, thường gắn liền với tên
Do Thái Simêon (đọc theo kiểu Hy Lạp là "Simon"). Tên khai sinh của ông là Simon, và tên của cha là Gioan.
[1] Danh xưng tiếng Hy lạp "Petros" gốc từ "petra" có nghĩa là "đá", do Chúa Giêsu đặt cho ông; trong tiếng Aram là Kêpha (xuất hiện trong các thư của Thánh Phaolô).Truyền thống Công giáo cho rằng ông là
Giám mục của Rôma và là vị
giáo hoàng đầu tiên của
Giáo hội Công giáo Rôma. Niên giám
Tòa Thánh năm 1838 dưới triều đại của
Giáo hoàng Grêgôriô XVI cho rằng ông trở thành Giám mục Rôma vào năm 42 và ở ngôi trong vòng 25 năm.
[2] Niên giám Tòa Thánh năm 2003 xác định rằng thời gian bắt đầu triều đại của ông không rõ và kéo dài tới năm 64.
[3] Phêrô cũng là người sáng lập nên Giáo đoàn tại
Antioch và là người lãnh đạo của cộng đồng tín hữu tại đây trong vòng 7 năm liền.
[4]Tuy nhiên một số học giả như John Dominic Crossan, Richard G. Watts, Hans Kung, Uta-Ranke Heinemann,... cho rằng thông tin Phêrô được bổ nhiệm làm Giáo hoàng đầu tiên là do chính Giáo hội bịa đặt nhằm củng cố và thần thánh hóa quyền lực của mình.
[5][6][7][8][9]