Sơn Đông (
giản thể: 山东;
phồn thể: 山東;
bính âm:
Shāndōng (
trợ giúp·
thông tin);
Wade-Giles:
Shan-tung) là một tỉnh ven biển phía đông
Trung Quốc. Năm 2018, Sơn Đông là tỉnh đông thứ hai về số dân, đứng thứ ba về kinh tế Trung Quốc với 100,4 triệu dân và 7,65 nghìn tỷ NDT (1,165 nghìn tỷ USD).Tên gọi "Sơn Đông" xuất phát từ vị trí của tỉnh này ở phía đông
Thái Hành Sơn,
[1] giản xưng của tỉnh Sơn Đông là "Lỗ", theo tên
nước Lỗ thời cổ. Trước thời
nhà Kim, Sơn Đông về mặt khái niệm địa lý là khu vực lưu vực
Hoàng Hà rộng lớn ở phía đông
Hào Sơn,
Hoa Sơn hoặc
Thái Hành Sơn. Thời cổ, trên địa bàn tỉnh Sơn Đông ngày nay có
nước Tề và nước Lỗ. Sơn Đông nằm ở duyên hải phía đông Trung Quốc, thuộc hạ du Hoàng Hà, là địa phương cực bắc của vùng
Hoa Đông. Tỉnh lị của Sơn Đông là
Tế Nam. Ở một nửa phía tây, Sơn Đông giáp với các tỉnh khác tại Trung Quốc, từ bắc xuống nam lần lượt là:
Hà Bắc,
Hà Nam,
An Huy và
Giang Tô. Ở trung bộ, địa hình Sơn Đông cao đột ngột với đỉnh
Thái Sơn là điểm cao nhất trên địa bàn.
Bán đảo Sơn Đông giáp với
Hoàng Hải, cách
bán đảo Liêu Đông qua
eo biển Bột Hải, bảo vệ
Bắc Kinh-
Thiên Tân và
Bột Hải, đối diện với
bán đảo Triều Tiên qua Hoàng Hải, đông nam bán đảo là vùng biển Hoàng Hải rộng lớn.Tỉnh Sơn Đông có lịch sử lâu dài và văn hóa phong phú. Các nhà sáng lập tư tưởng
Nho giáo như
Khổng Tử và
Mạnh Tử, nhà sáng lập tư tưởng Mặc gia là
Mặc Tử, các nhà quân sự nổi tiếng như
Tôn Tử,
Tôn Tẫn,
Ngô Khởi đều được sinh ra ở Sơn Đông. Với dân số trên 90 triệu người, Sơn Đông là tỉnh có dân số đông thứ hai Trung Quốc, chỉ sau
Quảng Đông. Sơn Đông là một tỉnh lớn công-nông nghiệp, đóng góp một phần chính giá trị của nền kinh tế Trung Quốc, tổng GDP của Sơn Đông đứng thứ ba tại Trung Quốc.