Quan Vũ (
chữ Hán: 關羽, ? -
220),
[1] cũng được gọi là
Quan Công (關公),
biểu tự Vân Trường (雲長) hoặc
Trường Sinh (長生) là một vị tướng nổi tiếng thời kỳ cuối
nhà Đông Hán và thời
Tam Quốc ở
Trung Quốc. Ông là người đã góp công vào việc thành lập nhà
Thục Hán, với vị hoàng đế đầu tiên là
Lưu Bị. Do có quan hệ rất thân thiết với
Lưu Bị và
Trương Phi nên 3 người thường được xem là anh em kết nghĩa, trong đó Quan Vũ đứng thứ 2. Ông là người đứng đầu trong số
ngũ hổ tướng của nhà Thục Hán gồm: Quan Vũ,
Trương Phi,
Triệu Vân,
Mã Siêu và
Hoàng Trung.
[2]Là một trong những nhân vật lịch sử của Trung Quốc được biết đến nhiều nhất ở khu vực
Đông Á, hình tượng của ông đã được tiểu thuyết hóa trong
Tam quốc diễn nghĩa của
La Quán Trung và sau này được khắc họa trong các dạng hình nghệ thuật như
kịch,
chèo,
tuồng,
phim ảnh v.v... với những chiến tích và phẩm chất đạo đức được đề cao, cũng như được thần thánh hóa trong các câu chuyện dân gian, bắt đầu từ thời kỳ
nhà Tùy (
581-
618). Ông cũng được thờ cúng ở nhiều nơi với tượng mặt đỏ, râu dài, tay cầm cây
thanh long yển nguyệt và/hoặc cưỡi
ngựa xích thố. Tương truyền thanh long đao của ông nặng 82 cân (khoảng 49 kg ngày nay), cho thấy ông là người có võ công rất mạnh. Các nhà sử học đánh giá ông có nhược điểm là kiêu căng, ngạo mạn; nhưng ưu điểm của ông là võ nghệ cao cường, nếp sống giản dị, tính cách hào hiệp, trượng nghĩa, sự kiên cường và lòng trung thành tuyệt đối, những ưu điểm này được dân gian đánh giá rất cao. Ông được người dân Trung Quốc tôn vinh là "
Võ Thánh", phần lớn các võ miếu ở các làng xã Trung Quốc đều có tượng thờ ông. Ông cũng là vị võ tướng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc có 1 điện thờ riêng tại
Đế vương miếu (được
nhà Minh,
nhà Thanh xây dựng, trong đó thờ những vị quan văn, võ tướng tài năng và tận trung nhất qua các triều đại). Ông được coi là một biểu tượng của những đức tính "Danh lợi không đổi lòng, Giàu sang không dâm loạn, Nghèo hèn không nhụt chí, Oai vũ không khuất phục".