Tông pháiGiáo lý & Khái niệmNhân vậtPhật giáo Tây Tạng (zh. 西藏佛教), gọi một cách không chính thức là
Lạt-ma giáo, là một hệ phái
Phật giáo quan trọng thuộc
Phật giáo Kim cương thừa, được truyền bá nhiều nơi gần
Hy Mã Lạp Sơn, đặc biệt ở
Tây Tạng. Đặc trưng của Phật giáo Tây Tạng là sự trộn lẫn của các giới luật của
Thuyết nhất thiết hữu bộ và các phép tu của
Kim cương thừa. Tại Tây Tạng vốn không có các danh từ tương đương "Lạt Ma giáo", khi những học giả Tây phương tới đây họ thấy dân chúng quá tôn sùng vị
Lạt-ma cho nên họ đã tạo ra từ "Lạt-ma giáo" (en. Lamaism).Các dòng tu quan trọng của Tây Tạng thường hay có một hệ thống các tu viện, đồng thời cũng bắt nguồn từ các vị
Đại thành tựu (sa. mahāsiddha). Về mặt lý thuyết, ngoài
A-tì-đạt-ma, Phật giáo Tây Tạng còn dựa vào các giáo pháp
Đại thừa của
Long Thụ (sa. nāgārjuna) và
Vô Trước (sa. asaṅga), xem đó là hai lý thuyết căn bản mà đặc biệt là triết lý Trung quán cụ duyên (sa. mādhyamika-prāsaṅgika) được xem trọng hơn hết. Ngoài ra
Nhân minh học (hetuvidyā; có thể gọi là logic, lý luận học) cũng được đưa vào để luận giải các vấn đề có tính giáo khoa. Đặc biệt, các phép tu
Tantra hay được dùng để biến các kiến thức lý thuyết thành kinh nghiệm bản thân.Năm chủ đề (sa. pañcavacanagrantha) quan trọng phải được học hỏi, nghiên cứu trong một thiền viện tại Tây Tạng trước khi đạt được danh hiệu Gueshe (tương ứng với
Thượng tọa tại
Đông Á và
Đông Nam Á, hay với bằng cấp
Tiến sĩ Phật học của Tây phương) gồm: