Núi St. Helens là một
núi lửa tầng đang hoạt động ở
quận Skamania ở
tiểu bang Washington,
Hoa Kỳ. Núi này nằm ở phía nam bang Washington, là một phần của
dãy núi Cascade. Ngọn núi này nằm cách
Seatle 154 km về phía nam, và cách
Portland, Oregon 85 km về phía đông bắc. Tên St. Helens được đặt theo tên của nhà ngoại giao người Anh
Lord St Helens, là bạn của nhà thám hiểm
George Vancouver, người đã thám hiểm vùng này vào cuối thể kỷ 18. Núi lửa này thuộc
dãy núi Cascade và là một phần của
cung núi lửa Cascade thuộc
vành đai lửa Thái Bình Dương, vành đai này bao gồm hơn 160 núi lửa đang hoạt động.Vụ phun trào nổi tiếng diễn ra vào ngày
18 tháng 5 năm
1980[1], là vụ phun trào núi lửa gây thiệt hại nặng nề trong lịch sử Hoa Kỳ, làm 57 người chết; 250 ngôi nhà, 47 cây cầu, 24 km đường sắt và 198 km đường cao tốc bị phá hủy. Vụ phun trào tạo ra các dòng lũ đá, san bằng các khu rừng phía bắc của ngọn núi với diện tích gần 600 km², phun tro cao hàng trăm mét và theo gió phát tán khắp vùng Tây Bắc Hoa Kỳ làm tối cả một vùng và phần phía bắc của nó bị sập sau đó từ độ cao 2.950 m giảm xuống 2.550 m, tạo thành một miệng núi lửa dạng móng ngựa rộng 1,6 km.
[2].
Công trình kỷ niệm núi lửa quốc gia núi St. Helens được thành lập để bảo tồn và làm nơi nghiên cứu khoa học.Cũng như hầu hết các núi lửa khác trong dãy Cascade, núii St. Helens có dạng hình nón phun trào lớn bao gồm
dung nham xen kẽ với tro,
đá bọt, và các trầm tích khác. Núi bao gồm các lớp
bazan và
andesit bị xuyên cắt bởi các
vòm dung nham dacit khi chúng phun trào. Vòm lớn nhất tạo thành phần đỉnh trước đây và phần sườn phía bắc có vòm Goat Rocks nhỏ hơn, và cả hai đã bị phá hủy trong vụ phun trào năm 1980.