Minh_Nhân_Tông
Minh_Nhân_Tông

Minh_Nhân_Tông

Minh Nhân Tông (chữ Hán: 明仁宗, 16 tháng 8, 1378 - 29 tháng 5, 1425), là vị hoàng đế thứ tư của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Ông chỉ cai trị trong một thời gian ngắn, từ năm 1424 đến 1425. Minh Nhân Tông thường được gọi là Hồng Hi Đế (洪熙) bởi ông chỉ sử dụng duy nhất một niên hiệu Hồng Hi trong thời gian tại vị.Mặc dù Minh Nhân Tông Hồng Hi Đế chỉ cai trị ngắn ngủi, nhưng suốt thời gian đó ông đã cố gắng cải cách đất nước, củng cố chính quyền, giúp cho triều đình Đại Minh thêm vững chắc. Điều đó đã củng cố được quyền lực cho con trai ông khi lên kế vị, đó là Minh Tuyên Tông. Sử sách gọi thời kỳ của ông và con trai ông là Nhân Tuyên chi trị (仁宣之治).

Minh_Nhân_Tông

Kế nhiệm Minh Tuyên Tông
Thân mẫu Nhân Hiếu Văn hoàng hậu
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Chu Cao Sí (朱高熾)
Chu Cao Xí (朱高熾)
Niên hiệu
Hồng Hi (洪熙): 20/1/1425 - 17/2/1426
Thụy hiệu
Kính Thiên Thể Đạo Thuần Thành Chí Đức Hoằng Văn Khâm Vũ Chương Thánh Đạt Hiếu Chiêu hoàng đế
(敬天體道純誠至德弘文欽武章聖達孝昭皇帝)
Miếu hiệu
Nhân Tông (仁宗)
Tiền nhiệm Minh Thành Tổ
Thê thiếp Thành Hiếu Chiêu hoàng hậu
Triều đại Nhà Minh (明)
Trị vì 7 tháng 9 năm 142429 tháng 5 năm 1425
(&-1-1-1-1-1-1-1-1-1-1-1-1-1-1-1-1.0000000 năm, &0000000000000264.000000264 ngày)
Sinh (1378-08-16)16 tháng 8, 1378
Ứng Thiên Phủ, Trực Lệ, Đại Minh (nay là Nam Kinh, Giang Tô, Trung Quốc)
Mất 29 tháng 5 năm 1425(1425-05-29) (46 tuổi)[1]
Bắc Kinh, Bắc Trực Lệ, Đại Minh (nay là Bắc Kinh,Trung Quốc)
An táng Hiến lăng (献陵), Thập Tam Lăng
Thân phụ Minh Thành Tổ