Minh_Anh_Tông
Minh_Anh_Tông

Minh_Anh_Tông

Minh Anh Tông (chữ Hán: 明英宗, 29 tháng 11, 142723 tháng 2, 1464), là vị Hoàng đế thứ 6 và thứ 8 của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Ông trị vì hai lần với niên hiệu Chính Thống (正統) từ năm 1435 tới năm 1449 và niên hiệu Thiên Thuận (天順) từ năm 1457 tới năm 1464.[3]Anh Tông Hoàng đế nổi tiếng trong lịch sử nhà Minh vì là người duy nhất lên ngôi 2 lần đăng quang. Vì nghe lời Vương Chấn, một hoạn quan thân tín, ông bị thua và bị bắt ở Sự biến Thổ Mộc bảo, việc này khiến người em trai là Thành vương Chu Kỳ Ngọc lên kế vị, tức Minh Đại Tông. Triều đình nhà Minh dùng vàng bạc chuộc Anh Tông về, và ông trở thành Thái Thượng hoàng.Do triều thần có người muốn Anh Tông Thái Thượng hoàng phục tịch khiến Đại Tông Đương kim Hoàng đế nổi giận. Đại Tông trở nên dè dặt Anh Tông Thái Thượng hoàng và cho người giám sát ông. Cuối cùng, bằng Đoạt môn chi biến (夺门之变), Anh Tông trở lại Hoàng vị của mình vào năm 1457, sau khoảng 8 năm bị giam lỏng ở tước vị Thái Thượng hoàng.

Minh_Anh_Tông

Kế nhiệm Minh Hiến Tông
Tên đầy đủNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên đầy đủ
Chu Kì Trấn (朱祁鎮)
Niên hiệu
Chính Thống (正統) (18 tháng 1, 1436 - 13 tháng 1, 1450
Thiên Thuận (天順) (15 tháng 2, 145726 tháng 1, 1465
Thụy hiệu
Pháp Thiên Lập Đạo Nhân Minh Thành Kính Chiêu Văn Hiến Vũ Chí Đức Quảng Hiếu Duệ hoàng đế
(法天立道仁明誠敬昭文憲武至德廣孝睿皇帝)
Miếu hiệu
Anh Tông (英宗)
Thân mẫu Hiếu Cung Chương Hoàng hậu
Tiền nhiệm Minh Đại Tông
Thê thiếp Hiếu Trang Duệ Hoàng hậu
Hiếu Túc Hoàng hậu
Triều đại Nhà Minh
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Minh Hiến Tông
Và 8 hoàng tử, 10 công chúa.
Trị vì 11 tháng 2 năm 145723 tháng 2 năm 1464
(&0000000000000007.0000007 năm, &0000000000000012.00000012 ngày)
Sinh (1427-11-29)29 tháng 11, 1427
Mất 23 tháng 2, 1464(1464-02-23) (36 tuổi)
An táng Dụ Lăng (裕陵), Thập Tam Lăng
Thân phụ Minh Tuyên Tông