Mao Trạch Đông (
Phồn thể: 毛澤東;
giản thể: 毛泽东;
bính âm: Máo Zédōng;
26 tháng 12 năm
1893 –
9 tháng 9 năm
1976), còn được gọi với tên tôn kính là
Mao Chủ tịch, là một
nhà cách mạng Trung Quốc, người sáng lập nước
Cộng hòa nhân dân Trung Hoa,
Chủ tịch Đảng cộng sản Trung Quốc từ khi thành lập năm 1949 cho đến khi ông qua đời năm 1976. Là một người theo
chủ nghĩa Marx-Lenin, lí thuyết, chiến lược quân sự, và chính sách chính trị của ông được gọi chung là
Chủ nghĩa Mao.Mao là con của một gia đình nông dân phát đạt ở huyện
Tương Đàm, tỉnh
Hồ Nam. Mao sớm có quan điểm về
chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc và chống
đế quốc trong suốt cuộc đời ông. Ông bị ảnh hưởng bởi những sự kiện của
Cách mạng Tân Hợi năm 1911 và
Phong trào Ngũ Tứ năm 1919. Ông sau đó chọn nghiên cứu
chủ nghĩa Marx-Lenin trong khi đang học
Đại học Bắc Kinh và trở thành thành viên sáng lập của
Đảng Cộng sản Trung Quốc, lãnh đạo
khởi nghĩa vụ gặt mùa thu năm 1927. Trong suốt thời gian
Nội chiến Trung Quốc giữa
Quốc dân Đảng và
Đảng Cộng sản Trung Quốc, Mao đã giúp đỡ để thành lập
Hồng Quân, thực hiện những chính sách đất đai cơ bản của
Xô-viết Giang Tây- Phúc Kiến và cuối cùng trở thành lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc trong suốt cuộc
Vạn lý Trường chinh. Tuy nhiên,
Đảng Cộng sản Trung Quốc đã liên minh tạm thời với Quốc dân Đảng dưới
Mặt trận thống nhất trong thời gian
Chiến tranh Trung - Nhật (1937-1945),
Nội chiến Trung Quốc bắt đầu trở lại sau khi
Nhật Bản đầu hàng và trong năm 1949 lực lượng của Mao Trạch Đông đã đánh bại
Trung Hoa Dân Quốc, khiến Quốc dân đảng phải rút chạy ra
Đài Loan.Ngày 1 tháng 10 năm 1949, Mao Trạch Đông tuyên bố thành lập nước
Cộng hòa nhân dân Trung Hoa, được lãnh đạo bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Trong những năm tiếp theo, ông củng cố sự kiểm soát của mình qua những
chiến dịch chống lại địa chủ, dẹp tan phản cách mạng và tham chiến trong
Chiến tranh Triều Tiên. Từ 1953-1958, Mao đã giữ một vai trò quan trọng trong việc thi hành nền
kinh tế kế hoạch trong Trung Quốc, xây dựng
Hiến pháp đầu tiên của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa, đưa ra chương trình
công nghiệp hóa, và bắt đầu dự án
Hai Bom, Một Vệ tinh. Mặt khác, trong năm 1957, Mao đưa ra
Chiến dịch chống cánh hữu, chiến dịch đã truy bắt ít nhất 550,000 người, hầu hết họ là các trí thức bất đồng chính kiến, và trong năm 1958 ông đã đưa ra chiến dịch
Đại nhảy vọt nhằm biến đổi nhanh nền kinh tế Trung Quốc từ
nông nghiệp lạc hậu tới
công nghiệp hiện đại, nhưng chiến dịch thất bại cùng với thiên tai đã dẫn tới mất mùa, khiến
nạn đói lớn xảy ra làm chết khoảng 20 đến 46 triệu người trong thời gian 1958 và 1962. Năm 1963, Mao đưa ra
Phong trào Giáo dục Xã hội chủ nghĩa, và trong năm 1966 ông đã bắt đầu tiến hành
Cách mạng văn hóa, một chương trình để loại bỏ những yếu tố như hủ tục lạc hậu, phản cách mạng trong xã hội Trung Quốc, chương trình đã kéo dài hơn 10 năm và được đánh dấu bởi
đấu tranh giai cấp cực đoan, sự tàn phá của công trình văn hóa, và
sự sùng bái cá nhân Mao chưa từng thấy. Hàng chục triệu người đã bị bắt trong Cách mạng, trong khi đã ước lượng số lượng cái chết phạm vi từ hàng trăm ngàn tới cả triệu, bao gồm
Lưu Thiếu Kỳ, Chủ tịch thứ hai của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Sau những năm sức khỏe kém, Mao đã bị một loạt những cơn đau tim trong năm 1976 và qua đời ở tuổi 82. Trong suốt kỉ nguyên lãnh đạo của Mao,
dân số Trung Quốc đã tăng từ khoảng 550 triệu tới trên 900 triệu người trong khi
Chính phủ đã không hoàn toàn bắt buộc người dân thi hành
kế hoạch hóa gia đình, khiến những người kế tục của Mao như
Đặng Tiểu Bình phải
thực hiện những chính sách cưỡng ép để đối phó với tình trạng dân số Trung Quốc bùng nổ quá đông.Là một nhân vật gây tranh cãi, Mao được coi là một trong những nhân vật quan trọng và ảnh hưởng nhất đến
lịch sử thế giới hiện đại.
[1] Ông cũng được biết đến như một nhà chính trị tài ba, nhà lý thuyết, nhà chiến lược quân sự, nhà thơ và lãnh đạo có tầm nhìn xa trông rộng.
[2]. Trong suốt thời đại của Mao, Trung Quốc đã liên can tới
Chiến tranh Triều Tiên,
Chia rẽ Trung-Xô,
Chiến tranh Việt Nam, và sự nổi lên của
Khmer Đỏ; đặc biệt năm 1972, Mao đón chào Tổng thống Hoa Kỳ
Richard Nixon đến thăm
Bắc Kinh, dấu hiệu bắt đầu một chính sách chính trị mở cửa của Trung Quốc với thế giới. Những người ủng hộ Mao cho rằng ông đã có công đánh đuổi
chủ nghĩa đế quốc ra khỏi
Trung Quốc,
[3] hiện đại hóa Trung Quốc và xây dựng nước này thành một
cường quốc, nâng cao vị thế phụ nữ, cải thiện giáo dục và chăm sóc sức khoẻ và tăng
tuổi thọ trung bình của người dân. Dân số Trung Quốc tăng từ 550 triệu lên trên 900 triệu người dưới sự lãnh đạo của ông.
[4][5] Ngược lại, các nhà phê bình coi Mao Trạch Đông là một nhà độc tài, người đã phá huỷ
văn hoá truyền thống Trung Quốc và
vi phạm nhân quyền. Họ ước tính rằng trong giai đoạn lãnh đạo của Mao đã xảy ra cái chết của 40 đến 70 triệu người vì các nguyên nhân như chiến tranh, nạn đói,
lao động khổ sai và xử bắn, đưa giai đoạn Mao cầm quyền trở thành giai đoạn tỷ lệ tử vong hàng đầu trong lịch sử nhân loại
[6][7].