Lưu Thiếu Kỳ (
chữ Hán: 刘少奇,
bính âm: Liú Shàoqí;
24 tháng 11 năm
1898 -
12 tháng 11 năm
1969), là một trong những lãnh đạo hàng đầu của
Đảng Cộng sản Trung Quốc,
Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nhà cách mạng giai cấp vô sản (无产阶级革命家), chính trị gia và cũng là một lý luận gia. Ông từng là
Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (
1959 -
1968), Phó Chủ tịch
Đảng Cộng sản Trung Quốc (
1956 -
1966).Trong 15 năm, Ông từng là người đàn ông quyền lực thứ ba ở Trung Quốc, chỉ sau
Mao Trạch Đông và
Chu Ân Lai. Ban đầu Ông được chuẩn bị chu đáo như người kế nhiệm Mao. Tuy nhiên trong cuộc
Đại Cách mạng văn hóa vô sản, ông bị
Khang Sinh,
Giang Thanh vu cáo "phản bội, nội gian", "tay sai của đế quốc xét lại, Quốc Dân Đảng"Tại Hội nghị Trung ương 12 khoá 8 họp tại Bắc Kinh từ 13 đến 31-10-1968
[1] do
Mao Trạch Đông chủ trì hội nghị, thông qua báo cáo thẩm tra về "tội ác" của Lưu Thiếu Kỳ do Giang Thanh đệ trình. Dưới sức ép của Mao-Lâm, bằng cách giơ tay biểu quyết, Hội nghị "nhất trí thông qua nghị quyết vĩnh viễn khai trừ Lưu Thiếu Kỳ ra khỏi Đảng",
[2]Nơi cuối cùng giam giữ Lưu Thiếu Kỳ là kho bạc của một ngân hàng có từ trước năm 1949. Vào 6 giờ 40 phút sáng 12-11-1969, Lưu Thiếu Kỳ qua đời trong tình trạng không được cấp cứu. Thi thể ông được bí mật đưa đi hoả táng, dưới cái tên "Lưu Vệ Hoàng, không nghề nghiệp".Đến năm 1980, ông được xem xét lại toàn diện và khôi phục lại tất cả danh dự.