Linh_Vân_Chí_Cần

Linh Vân Chí Cần (?-?) ( zh:靈雲志勤, língyún zhìqín; ja: reiun shigon) , thiền sư Trung Hoa, từng sống dưới đời Đường khoảng thế kỷ 9, nối pháp tông Quy Ngưỡng. Sư là đệ tử đắc pháp của thiền sư Quy Sơn Linh Hựu.Sư tu ở núi Đại Quy đã lâu. Một hôm xem hoa đào trên núi Chí Cần sư bỗng ngộ đạo. Sư bèn viết kệ, trình quy sơn ấn chứng. Đây được xem là tác phẩm Thiền học có giá trị(Thích Phước Hảo, Thích Thông Phương dịch):幾回落葉幾抽枝自從一見桃花後直到如今不更疑Kỉ hồi lạc diệp kỉ trừu chiTự tòng nhất kiến đào hoa hậuTrực đáo như kim bất cánh nghi.Bao lần lá rụng với cành trôTừ khi được thấy hoa đào nởCho đến ngày nay chẳng chút ngờThiền sư Quy Sơn xem kệ, hỏi điều sư đã ngộ, cùng với ý bài thơ phù hợp nói: '' Theo duyên ngộ đạt, mãi mãi không lui mất, hãy khéo tự hộ trì''.Sư bèn trở về Mân Xuyên, đồ chúng học đạo huyền kéo tới như mây. Một hôm sư thượng đường thuyết pháp :''Này các nhân giả, sở hữu dài ngắn, đều đưa đến bất thường. Cứ xem cỏ cây bốn mùa, lá rụng hoa nở. Hà huống từ bao trần kiếp đến giờ, trời người sáu nẻo, đất nước gió lửa thành hoại luân chuyển, nhân quả tiếp nối, ba đường ác khổ, lông tóc chẳng thêm bớt, duy gốc rễ của thần thức thường còn. Kẻ thượng căn gặp bạn tốt bày tỏ sáng rõ, ngay đương xứ mà được giải thoát, đó là đạo tràng. Trung hạ căn ngu si, chẳng thể giác chiếu, chìm mê trong ba giới lưu chuyển trong sanh tử. Đức Thích Tôn vì họ, trên trời, trong cõi người, thiết lập giáo pháp chứng minh, hiển phát trí đạo. Các vị có lãnh hội không? ''Một hôm có tăng đến hỏi : ''Thế nào là đại ý của Phật pháp?'' Sư nói: ''Chuyện lừa chưa xong, chuyện ngựa lại đến''. Tăng chưa hiểu chỉ ý nói:'' Thỉnh chỉ thị lần nữa!'' Sư nói: ''Thải khí ban đêm thường động. Tinh linh ngày ít gặp''.Không biết sư tịch ở đâu khi nào.

Liên quan