Kiến_tính

Kiến tính (zh. jiànxìng 見性, ja. kenshō) tức là trực nhận thấy bản tính, là một danh từ chỉ sự trực nhận chân lý, thấy bản tính. Như tất cả ngôn ngữ thì danh từ này cũng không chính xác, và có thể tạo sự hiểu lầm, vì kinh nghiệm kiến tính không có tính nhị nguyên, không có người nhìn (năng kiến) và không có tính được nhìn (sở kiến). (xem cuộc đối thoại của Thiền sư Vĩnh Gia Huyền Giác với Lục tổ Huệ Năng).Kiến tính đồng nghĩa với Giác ngộ, và cũng được sử dụng như nhau. Nhưng thông thường, danh từ Giác ngộ được dùng để chỉ sự giác ngộ của một vị Phật, vị Tổ, còn danh từ Kiến tính dùng để chỉ các kinh nghiệm nếm vị giác ngộ ban đầu, cần được tu tập rèn luyện thêm, gọi là Kiến tính khởi tu.