Ioannes II Komnenos (
tiếng Hy Lạp: Ίωάννης Βʹ Κομνηνός, Iōannēs II Komnēnos;
13 tháng 9,
1087 –
8 tháng 4,
1143) là
Hoàng đế Đông La Mã từ năm
1118 đến năm 1143. Còn gọi là "Ioannes Hiền minh" hay "Ioannes Nhân từ" (Kaloïōannēs), ông là trưởng nam của Hoàng đế
Alexios I Komnenos và Hoàng hậu
Eirene Doukaina và là vị hoàng đế thứ hai trị vì dưới thời
Komnenos trung hưng Đông La Mã. Ioannes vốn là một vị hoàng đế nhân từ và luôn nhận thức rõ hiểm họa của đế quốc từ sau
trận Manzikert nửa thế kỷ trước.Ioannes thường được xem là một trong những vị hoàng đế xuất sắc nhất của nhà Komnenos.
[1] Trong suốt hai mươi lăm năm trị vì của mình, ông liên minh với
Đế quốc La Mã Thần thánh ở miền Tây, quyết tâm bình định người
Pecheneg, người
Hungary và người
Serb vùng
Balkan, và ngự giá thân chinh thảo phạt người
Thổ ở
Tiểu Á. Các cuộc chinh phạt của Ioannes về cơ bản đã làm thay đổi cán cân quyền lực ở miền Đông, buộc người Thổ phải lui về phòng thủ và khôi phục lại nhiều thành trì, thành phố và thị trấn ở ngay trên bán đảo. Về phía Đông Nam, Ioannes đã bành trướng quyền kiểm soát của Đông La Mã từ
Maeander ở miền Tây cho đến
Cilicia và
Tarsus ở miền Đông. Trong một nỗ lực để chứng tỏ lý tưởng của Đông La Mã về vai trò của hoàng đế là người lãnh đạo thế giới Kitô giáo, Ioannes tiến binh vào xứ
Syria Hồi giáo trở thành người đứng đầu liên quân Byzantium và
các tiểu quốc Thập tự quân; tuy vậy bất chấp hùng tài đại lược của mình nơi sa trường, Hoàng đế sớm trở nên thất vọng trước sự thoái thác của các đồng minh Thập tự quân và thái độ miễn cưỡng của họ khi tham chiến bên cạnh quân mình. Ngoài ra dưới thời Ioannes, dân số đế chế được phục hồi khoảng 10 triệu người.
[2]Thật không may, triều đại của Ioannes ít được các tác giả đương thời ghi nhận hơn là so với phụ hoàng
Alexios I và con là
Manouel I. Gây nên không ít khó khăn khi tìm hiểu về lịch sử đối nội hay các chính sách dưới thời Ioannes.